Matxcơva trên bờ Địa Trung Hải – Cuộc chiến ở một nơi xa xôi đã thay đổi hoàn toàn một thị trấn nghỉ mát Thổ Nhĩ Kỳ (2/2)

0
112
Ảnh: Một quán cafe và nơi làm việc chung tại Antalya chuyên phục vụ các khách hàng người Nga.

Cù Tuấn

Nhưng trong phần lớn thời gian, các cộng đồng này đã tạm thời cùng chung sống hòa bình.

Từ bục giảng trong Nhà thờ Chính thống giáo St. Alypios ở thành phố cổ kính của Antalya, Linh mục Vladimir Rusanen, người quản lý của nhà thờ, đã tìm cách loại bỏ tình trạng thù địch ở châu Âu ra khỏi giáo đoàn của ông, vốn có khoảng 60% người Nga và 35% người Ukraina.

“Chúng tôi có những gia đình có người chết ở cả hai bên trong cuộc chiến này,” ông nói trong một cuộc phỏng vấn, đồng thời cho biết thêm rằng mọi người có thể thảo luận về cuộc xung đột ở những nơi khác.

Ông nói: “Nhà thờ là một bệnh viện tâm linh, nơi mọi người được chữa lành các vết thương. Nhà thờ không được xây dựng để bàn luận chính trị tại thánh đường.”

Hầu hết người Nga đều thẳng thắn về lý do họ chuyển đến Thổ Nhĩ Kỳ.

“Tất cả chúng tôi đều hiểu tại sao chúng tôi ở đây,” Igor Lipin, 32 tuổi, nói rằng ở lại Nga có thể đồng nghĩa với việc bị bắt đi nghĩa vụ quân sự hoặc bị tống vào tù vì từ chối đi.

“Ở đây ấm hơn nhiều so với ở Siberia,” anh nói.

Lipin đang trả lời phỏng vấn bên trong một trung tâm mua sắm cao cấp, nơi nổi bật với mái tóc vàng sáng, làn da nhợt nhạt và cách ăn mặc thường xuyên không đứng đắn của những người mua sắm Nga. Một cặp phụ nữ Nga đang thay phiên nhau ngửi chai nước hoa trong một cửa hàng. Một người đàn ông mặc áo khoác da đã chụp ảnh bạn đồng hành nữ của mình, người trang điểm đậm và ăn mặc hở hang. Một cặp vợ chồng người Nga đi ngang qua, tay xách đầy túi mua sắm.

Những người Thổ Nhĩ Kỳ rất đau lòng khi thấy những người Nga vung tiền mua những sản phẩm mà hầu hết người dân địa phương không đủ tiền để mua.

Mehmet Cetinkal, một sinh viên đại học, cho biết anh làm việc 6 ngày một tuần với mức lương hàng tháng khoảng 320 USD. Anh chia sẻ căn hộ một phòng ngủ với hai sinh viên khác để họ có thể trả tiền thuê nhà, nhưng chủ nhà của họ gần đây đã yêu cầu các sinh viên rời đi để anh có thể tăng giá nhà cho thuê.

Cetinkal nói: “Tôi cảm thấy như chúng tôi đã tặng cả Antalya cho họ. Tôi cảm thấy như chúng tôi tồn tại trên đời chỉ để phục vụ những người Nga.”

Hầu hết người Nga đều đủ giàu có để thiết lập cuộc sống mới ở Thổ Nhĩ Kỳ, nhưng họ vẫn phải vật lộn với cuộc sống bị xáo trộn và những giấc mơ tan vỡ.

Bờ sông ở thị trấn nghỉ mát Antalya của Thổ Nhĩ Kỳ vào tháng 12.Sergey Ponomarev cho The New York Times

Khi chiến tranh bắt đầu, Anastasia Raskopina, làm việc cho một công ty người mẫu ở Sochi, quyết định rằng gia đình bà phải rời khỏi Nga. Raskopina nói rằng họ không thể xin thị thực đến bất kỳ quốc gia nào ở châu Âu, vì vậy họ đã cân nhắc bay đến Bali, nhưng phát hiện ra rằng Bali sẽ không chấp nhận hai con chó của họ nhập cảnh. Vì vậy, Raskopina, chồng, con gái, chó và mèo của họ đã đến Thổ Nhĩ Kỳ, nơi họ mua một căn hộ ở Belek, gần Antalya, bằng số tiền họ có được từ việc bán một ngôi nhà ở Nga.

“Không có kế hoạch B,” bà nói. “Chúng tôi không thể đi đâu cả.”

Raskopina và chồng đều mất việc làm ở Nga, vì vậy ông chồng đang tham gia một khóa đào tạo để làm việc trong lĩnh vực bất động sản và bà đã thành lập một công ty dạy diễn xuất cho trẻ người Nga, bà nói. Khi Nga công bố một đợt nhập ngũ vào tháng 9, con trai bà, Gleb Farafonov, đã trốn khỏi Nga, nơi anh đã học nhiều năm để trở thành bác sĩ thú y nhưng chỉ vừa mới lấy được bằng.

Anh Farafonov, 24 tuổi, nói: “Cả cuộc đời tôi bây giờ trống rỗng. Tôi không có kế hoạch nào cả.”

Nhiều người Nga sống ở quận phía tây Konyaalti, nơi các cửa hàng có biển hiệu bằng tiếng Nga cung cấp dịch vụ chuyển tiền, Bitcoin, ẩm thực Nga và cắt tóc.

Tại một phiên chợ ngoài trời hàng tuần, người mua sắm Nga gần như đông hơn cả người Thổ Nhĩ Kỳ, mang theo giỏ mua hàng có bánh xe và những đứa trẻ tóc vàng trong xe đẩy để nếm thử ô liu và mặc cả với những người bán pho mát. Phụ nữ Thổ Nhĩ Kỳ và Nga chen lấn nhau để tìm mua những quả ớt và cà chua ngon nhất. Một phụ nữ Nga đi dạo trong chiếc quần đùi chạy bộ màu xanh lá cây có huỳnh quang và một chiếc áo len đồng màu.

Trong số những người mua sắm có một người đàn ông Ukraine đi cùng vợ và con gái. Anh đã trốn nghĩa vụ quân sự ở quê nhà và từ chối nêu tên.

“Cuối cùng tôi cũng thoát ra được,” anh nói.

Yavuz Guner, một người Thổ Nhĩ Kỳ đang bán xà phòng tự làm, cho biết ông hiểu tại sao rất nhiều người đã chạy trốn chiến tranh.

Ông nói: “Người Ukraine và người Nga ở đây đang khiêu vũ cùng nhau tại các khách sạn và quán bar. “Đó là một cuộc chiến vô nghĩa vì các lý do chính trị.”

Ông Guner, 44 tuổi, cũng cho biết ông hiểu lý do tại sao họ đến Antalya.

“Hãy nhìn xem!” ông nói, chỉ vào đống trái cây và rau quả gần đó. “Họ có thực phẩm tươi sống như vậy ở đất nước của họ không?”

Ảnh: Một quán cafe và nơi làm việc chung tại Antalya chuyên phục vụ các khách hàng người Nga.

https://www.nytimes.com/2022/12/29/world/europe/antalya-russia-emigres-war.html

https://www.facebook.com/tuan.cu.5/posts/pfbid0DY8Zr3yBmU95fsnj8bXjQy5FVTPgYjyCurGCsa56HhNeLFtocMxSVw89QtAqL1qEl

703030cookie-checkMatxcơva trên bờ Địa Trung Hải – Cuộc chiến ở một nơi xa xôi đã thay đổi hoàn toàn một thị trấn nghỉ mát Thổ Nhĩ Kỳ (2/2)