KHI THẦY GIÁO PHẢI ĐỚN HÈN

0
716
SV Trương Thị Hà biểu tình chống luật đặc khu.

Từ facebook TS Nguyen Ngoc Chu:

Cách hành xử của ông Phạm Tấn Hạ với em sinh viên Trương Thị Hà như một mũi tên bắn thẳng vào lương tâm các Thầy Cô giáo. Bao con tim của những người làm Thầy đang rỉ máu. Những giọt máu lương tâm dứt day đến ngàn lần: Tại sao Thầy giáo phải đớn hèn?

BIẾT LẼ PHẢI LÀ BIẾT LUẬT

Trong số bao nhiều điều cần dạy cho học trò, điều quan trọng thuộc lớp bậc nhất là biết bảo vệ lẽ phải. Tất cả các kiến thức một đời theo học, cuối cùng cũng chỉ để phân biệt chân lý, phân biệt đúng sai, phân biệt phải trái. Vì bảo vệ lẽ phải mà không thể bẻ cong công lý. Vì bảo vệ lẽ phải mà không lóa mắt trước tiền bạc. Vì bảo vệ lẽ phải mà không khuất phục trước cường quyền.

Luật sinh ra để bảo vệ lẽ phải. Biết lẽ phải là biết luật. Ông Phạm Tấn Hạ chỉ cần biết bảo vệ lẽ phải thì tự khắc luật sẽ theo đó mà hiện ra.

THẦY LÀ ĐIỂM TỰA CỦA HỌC TRÒ

Mồng Một tết Cha, mồng Hai tết Mẹ, mồng Ba tết Thầy. Từ ngàn xưa người Thầy chỉ đứng sau Bố Mẹ.

Một chữ cũng là Thầy. Nửa chữ cũng là Thầy. Không dạy cũng là Thầy. Đó là đạo lý muôn đời của học trò đối với các bậc Thầy Cô giáo.

Cho nên em Trương Thị Hà tôn xưng ông Phạm Tấn Hạ là Thầy bất chấp ông Hạ có dạy em Hà hay không.

Nhưng đau xót thay, vào thời điểm Thầy phải có nghĩa vụ bảo vệ lẽ phải, chứ không phải nhờ Thầy cứu giúp, thì Thầy đã đớn hèn.

Một xã hội mà Thầy giáo không còn là điểm tựa của học trò, một xã hội mà Thầy giáo phải đớn hèn không dám bảo vệ lẽ phải, thì đó là dấu hiệu tận cùng của sự băng hoại. Đó không chỉ là nỗi đau của Thầy Cô giáo. Đó là tiếng kêu cứu cho sự bừng sinh một xã hội mới.”
——
1 stt khác của Gs. PHẠM MINH HOÀNG

“THƯ GỬI EM TRƯƠNG THỊ HÀ,
Sinh viên Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn TPHCM

( Gs.Phạm Minh Hoàng)

Em Hà mến,

Sau khi đọc xong là thư của em, tôi nghĩ trong lòng mọi người đều nặng trĩu như tôi. Tuy nhiên, xin cho tôi được gởi đến em lời cảm phục trước sự khoan dung của em đối với những người đã đối xử với em như một con vật, đó là những người công an đã lăng mạ em là “đồ đĩ điếm”, và tệ hại hơn, đó là người thầy của em, Phạm Tấn Hạ đã lăng mạ em chính bằng sự im lặng của ông ta. Trên mạng mấy ngày hôm nay ngập tràn những lời xỉ vả, tôi nghĩ không cần lập lại ở đây.

Phải nói rằng lá thư đẫn đầy nước mắt và không hề có một nét thù hằn của em đã có tác động như bài thơ của cô giáo Lam, làm cả một hệ thống truyền thông, hàng chục trường an ninh, lý luận, hàng ngàn dư luận viên phải cúi đầu lặng im để sau cùng phải dấm dúi và xóa lá thư của em.

Cách đây 6 năm, khi ra tù tôi cũng có một vài cảm nhận giống em. Không hề có một đồng nghiệp nào dám gọi điện thoại hỏi thăm tôi chứ đừng nói gì đến chuyện ghé thăm. Khi tôi ghé trường (Đại Học Bách Khoa TPHCM) để thu dọn đồ đạc, tôi có gặp một vài đồng nghiệp. Ánh mắt của họ có vẻ ngại ngùng, không muốn tiếp chuyện lâu. Còn đối các vị đảng viên thì ánh mắt của họ mang hình viên đạn, lộ rõ vẻ thù hắn. Thực tình mà nói thì tôi không ngạc nhiên vì đã từ lâu tôi đánh giá họ không như những người thầy đúng nghĩa, họ chỉ là những người gác cổng bảo vệ cho chế độ, vì chế đô ấy đã cho họ tất cả. Suy nghĩ đến tha nhân chỉ là chuyện phù phiếm. Người thầy của em cũng không là một ngoại lệ.

Em sót sa khi công an lăng mạ em thì ít, nhưng đau đớn bội phần khi thầy em im lặng và ký tên vào biên bản.

Còn tôi, tôi nghĩ xác suất gặp một người công an cư xử đúng mực coi ra còn nhiều hơn một người thấy dám bảo bọc (chưa nói là bảo vệ) cho sinh viên của mình.

Cách đây 8 năm khi còn trong tù, vợ tôi đã an ủi tôi “có thể anh sẽ mất việc, nhưng nếu anh có làm thêm một trăm năm nữa anh sẽ chẳng bao giờ có được tình cảm mà mọi người dành cho anh ngày hôm nay”. Và đó là thông điệp tôi muốn chia sẻ cùng em. Em vừa mất một người thầy, nhưng em lại chiếm được sự yêu thương và kính phục của hàng vạn người khác, và có học giỏi đến đâu chăng nữa, chẳng bao giờ em có được những tình cảm ấy như ngày hôm nay.

Chúc em sớm vượt qua mọi sóng gió để tiếp tục con đường cho đấu tranh cho chân lý.

Nguồn.https://
www.facebook.com/phamminh.hoang.351…”

423150cookie-checkKHI THẦY GIÁO PHẢI ĐỚN HÈN