CHUYỆN Ở BÃI TƯ CHÍNH VÀ QUYỀN ĐƯỢC BIẾT CỦA DÂN.

0
478

HUYNH NGOC CHENH .

Trung cộng đã đưa tàu vào vùng đặc quyền kinh tế của VN ở bãi Tư Chính để quấy phá và thăm dò dầu khí cả nửa tháng nhưng người dân không hề biết chính thức.

Các chiến sĩ hải quân phải đối đầu với chúng rất căng thẳng qua chừng đó ngày trời trong âm thầm và đơn độc.

100 triệu dân không hề biết về cuộc chiến nguy hiểm và cam go nầy. 100 triệu dân không hề có thông tin gì về việc xâm phạm chủ quyền nghiêm trọng và kéo dài chưa biết bao giờ mới chấm dứt của Trung cộng.

HOANG DINH NAM/Getty Images
Theo nhận định của GS Carl Thayer lực lượng Cảnh sát biển Việt Nam giờ đã được chuẩn bị tốt hơn so với năm 2014.

Nếu không có những thông tin không chính thức từ các nguồn tin nước ngoài thì liệu nhà cầm quyền còn giấu nhẹm sự việc nghiêm trọng nầy đến bao giờ?

Tại sao giặc đến trước cửa nhà lại không cho dân biết, lại không la làng lên phản đối và la lên cho cả thế giới biết trong suốt nửa tháng trời?

Điều đó chỉ giải thích được khi hiểu rằng, khi sự việc xảy ra, nhà cầm quyền nghĩ ngay đến “đại cục” nghĩa là đến lợi ích của Tàu cộng và cũng là lợi ích của đảng chứ không nghĩ đến lợi ích của đất nước và của toàn dân. Nhà cầm quyền biết rằng khi la lên phản đối hành động xâm phạm sai trái của Tàu cộng, chắc chắn sẽ làm chóp bu ở Trung Nam Hải nổi giận, đảng sẽ gánh nhận mọi phiền hà, bởi đảng đã dựa quá sâu vào chúng nó để tồn tại.

Thêm vào đó, nếu đảng phải nhượng bộ gì đó với Tàu cộng để được yên thân thì người dân cũng không biết để phản đối, hoặc biết thì cũng chuyện đã rồi như vụ mất một phần lớn thác Bản Giốc.

Một nửa tháng để các chiến sĩ tiền tiêu chiến đấu trong âm thầm cô độc, 100 triệu dân không hề biết đến để lên tiếng ùng hộ động viên khích lệ là một tội ác lớn.

Người dân có thề không cần biết các chiến sĩ chiến đấu theo phương cách nào, nhưng phải biết, họ đang chiến đấu với kẻ thù ngày đêm.
Giấu nhẹm mọi thông tin về việc chủ quyền đất nước đang bị đe dọa là nhà cầm quyền đã tỏ ra hoàn toàn không tin vào người dân, khinh thường người dân và sợ hãi người dân về một điều ám ảnh nào đó.

Ám ảnh đó đã được ông chủ tịch nước nói trắng phớ ra là “thế lực thù địch” trong dân. Phát ngôn đầu tiên của ông khi trở lại làm việc không nói về mối đe dọa của giặc ngoại xâm ở bãi Tư Chính mà nhắm ngay vào dân, sợ trong dân có kẻ lợi dụng lòng yêu nước để gây nguy hại cho đảng.

Đáng buồn, nỗi sợ hãi đó của ông Trọng đã được một nhóm nhà báo nhanh nhạy nắm bắt hoặc được mớm ý trước nên tiếp tay bưng bít thông tin hoặc cuồng nhiệt ủng hộ sự bưng bít thông tin về căng thẳng ở bãi Tư Chính đối với người dân. Lẽ ra họ phải là người đi đầu trong việc đấu tranh cho quyền được thông tin của người dân, họ lại làm ngược lại.

Không cần mọi người khinh miệt, nhóm nhà báo đó đã tự khinh miệt chính mình khi đảng của họ buộc lòng phải công bố sự thật về diễn biến ở bãi Tư Chính.

435910cookie-checkCHUYỆN Ở BÃI TƯ CHÍNH VÀ QUYỀN ĐƯỢC BIẾT CỦA DÂN.