Tại sao người Hồng Kông lại có thể sẵn sàng đổ máu để bảo vệ một giá trị “xa vời” đến vậy.

0
984

Nhiều bạn so sánh thế hệ trẻ của Hồng Kồng với thế hệ trẻ Việt Nam. Theo tôi là không nên. Con người chỉ có thể biết đánh giá những vẻ đẹp lộng lẫy một khi đã có cơ hội cảm nhận.
Con người Việt Nam nói chung đang ở một cảnh giới tồn tại thấp kém hơn người Hồng Kông nhiều, cho nên ta không nên so sánh. Ta hãy quan sát và chiêm ngưỡng họ.

Không phải chỉ thế hệ trẻ Việt Nam mà thế hệ hệ lớn tuổi cũng chưa bao giờ được biết đến thế nào là tự do dân chủ thực sự cho nên người ta không thể hiểu tại sao người Hồng Kông lại có thể sẵn sàng đổ máu để bảo vệ một giá trị “xa vời” đến vậy.

Đến mấy cậu được ăn học thành giáo viên như Vũ Khắc Ngọc hay đại tá quân đội Nguyễn Văn Minh còn chê là họ “tự đập nồi cơm” của họ cơ mà. Loại người mỗi khi dạ dày được no là ủn ỉn thoả mãn thì hiểu làm sao được vẻ đẹp tư tưởng của Con Người thực thụ.

Con người sinh ra phải được bình đẳng, quan chức mà không mang lại lợi ích cho nhân dân thì đáng vứt đi. Một chế độ chính trị tốt thì phải tôn trọng quyền con người và nhiệm vụ của thể chế ấy là phục vụ nhân dân, giải phóng sức sáng tạo và lao động, sự tự do tinh thần, tư tưởng của nhân dân, đưa đất nước đi lên.

Người trẻ Hồng Kông đã được tắm trong bầu không khí tự do dân chủ thực sự nên trước mối hoạ bị Tầu Cộng tước đi những giá trị ấy, họ quyết phải bảo vệ cho dù máu và nước mắt đã chan hoà xứ sở của họ.

Sẽ còn lâu lắm trước khi Việt Nam có được cả một thế hệ hiểu thế nào là tự do dân chủ và quyết tâm đấu tranh vì những điều đẹp đẽ ấy.

Tất cả những gì người trẻ Hồng Kông đang làm toát lên một vẻ đẹp vô song. Họ trẻ quá và họ cũng đẹp quá.

Tôi không dùng từ Cầu Nguyện Cho Hồng Kông bởi tôi tin ở sức mạnh con người. Tôi ủng hộ và yêu quý trân trọng các bạn Hồng Kông.

Đây là bài thơ một sinh viên viết đêm qua trong trường ĐH Bách Khoa.

Bạn Sương Quỳnh dịch bài thơ này:

“Anh không biết em đang ở đâu lúc này,
Nhưng đây có thể là ngày cuối cùng của anh,
Hoặc có thể là của em.
Anh ấn tượng bởi sự thiện lương của em,
Và chết đuối bởi tiếng cười của em.
Anh thích sự hồn nhiên của em,
Rồi dần dần và không biết từ khi nào, anh đã yêu em mất rồi. ”

=========

[PolyU last words]

And here’s a love confession 😭💔

“I don’t know where you’re at now,
But it could be my last day,
Or maybe yours.
I’m impressed by your kindness,
And drowned by your laughter.
I’m in love with your innocence,
And slowly and unknowingly, I’m in love with you.”

489720cookie-checkTại sao người Hồng Kông lại có thể sẵn sàng đổ máu để bảo vệ một giá trị “xa vời” đến vậy.