– Chào em! Em khỏe chứ?
– Vâng, chào anh! Em khỏe!
– Em khỏe thật chứ?
– Vâng, đương nhiên rồi!
– Còn mấy vết bầm trên mặt, do đâu mà có?
– Em vô tình ngã đập mặt xuống sàn nhà thôi anh!
– Em ngã lúc nào?
– Khoảng 3-4 hôm trước.
– Em có biết hôm 10/01/2020 mình được lên tivi không?
– Em không biết!
– Hôm đó anh thấy có những vết bầm này rồi thì phải?
– Vậy chắc em ngã từ hôm đó!
– Có vẻ như em đang lo lắng điều gì?
– Không, không có!
– Từ hôm bị bắt tới giờ em có bị ai đánh đập gì không?
– Không, đương nhiên là không!
– Em nói thật chứ?
– Đương nhiên là thật rồi!
– Giờ vào nội dung chính nhé! Em từ chối anh là luật sư bào chữa cho em đúng không?
– Vâng, đúng!
– Đó là quyết định cuối cùng của em?
– Vâng, đúng!
– Không ai bắt ép em chứ?
– Không ạ!
– Em có nhớ mình đã từng ký đơn mời luật sư sẵn gửi anh trước đây rất lâu rồi không?
– Em nhớ!
– Vậy em có nhớ em dặn gì với anh không?
– Em không nhớ!
– Em bảo anh rằng: Em đi bán thịt lợn ngoài này hay bị người ta dọa bắt vì hay theo các cụ đi khiếu nại, nếu họ bắt em thật thì anh vào cứu em nhé. Họ có nói gì thì anh cũng phải vào gặp em nhé…
– Vâng. Em quên rồi!
– Giờ gặp anh, em có muốn nói thêm điều gì không?
– Em suy nghĩ lại rồi, em không cần luật sư nữa!
– Đó là quyền của em, nhưng em không hối hận chứ?
– Em không!
– Em có biết là với tội danh em bị khởi tố có thể đối diện với hình phạt cao nhất?
– Em biết!
– Và em đương nhiên được quyền có luật sư, em biết không?
– Em biết. Em đã có luật sư chỉ định; cán bộ bảo em thế!
– Ok em. Vậy coi như anh kết thúc nghĩa vụ của mình đối với em tại đây nhé! Em có muốn nhắn gì với vợ con không?
– Em không, cán bộ bảo sắp tới vợ em sẽ vào thăm, em sẽ dặn sau.
– Ok em.
– À, em biết cụ Kình chết rồi chứ?
– Vâng, em biết! Tất cả là do ông ấy, tại ông ấy mà em nên cơ sự này. Ông ấy là kẻ phản động, ông ấy là kẻ khủng bố, ông ấy là kẻ giết người, ông ấy là kẻ cầm lựu đạn…
Nghe Quang nói một tràng chưa dứt, toàn là những câu văn đặc giọng tuyên giáo, tôi định bụng hỏi thêm cậu ấy một câu là ở trong trại giam, người ta đã cho em vào danh sách đi học cảm tình đảng chưa nhưng chưa kịp hỏi thì điều tra viên bảo hết giờ rồi, luật sư ký ra ký biên bản đi để ra về…
Nghe tiếng điều tra viên, tôi giật mình cầm bút đứng dậy thì nghe tiếng mụ vợ quát: “2h sáng rồi, anh có im cho con ngủ không, cứ lẩm bẩm mãi thế hở…”.
Hoá ra tao nằm mơ các mày ạ. Tại hôm qua nhận được cái thông báo của điều tra viên là trong trại thằng Quang, cháu của cụ Kình (đứa bị bắt cùng 21 người khác trong sự kiện ngày 09/01/2020 vừa rồi), vợ nó mời tao làm luật sư cho nó nhưng nó từ chối luật sư rồi. Điều tra viên mời luật sư vào gặp nó để biết chắc là nó có từ chối không. Tao nhận tin này bằng con mắt ráo hoảnh vì quá quen với nó nhưng không hiểu sao lại nằm mơ thấy câu chuyện này. Để hôm sau vào trại gặp nó rồi tao sẽ kể lại coi chuyện mơ và thật nó giống nhau bao nhiêu phần trăm, các mày chờ nhé!