Saturday, July 27, 2024
HomeDÂN CHỦTỰ DO BÁO CHÍNhật ký thăm tù của bà Chương

Nhật ký thăm tù của bà Chương

Nguyễn Chương 

Nhật ký thăm tù của bà nông dân tháng 3 âm lịch  còn rét mưa nàng bân

 Hôm qua Thứ ba ngày 25/4/2023. Tôi lại đi thăm ông TRẦN ĐỨC THẠCH tại trại 5, tổ 13, K3 Yên Định, Thanh Hóa 

 Cũng như mọi lần, hôm nay tôi không đi chợ bán hàng mà ở nhà chuẩn bị đi thăm ông, sáng sớm ba giờ tôi dậy làm đồ ăn cho ông Thạch .

 2. Con gà mái tơ 4 kg chặt ra ướp sẵn  kho mặn ngọt

 2.kg thịt ba chỉ lợn luộc 

 2.kg cá thu kho mặn ngọt

 10.kg hoa quả rau rữa sạch

 1 kg lạc rang nhà trồng. 

 Xong mọi việc 7 h sáng  tôi lên đường, thời tiết rất mát mẽ, mừng vui nghĩ như mấy hôm trước nắng nóng đi xe máy về chắc ốm luôn.

Nào ngờ ra đến chợ Kho Thanh Hóa gặp lốc lớn, mưa gió ào ào, tôi vào gặp cô em gái của ông Thạch, cô gửi cho anh dưa leo, chanh, ớt, cam…  tôi nhận một bao tải đầy. 

Ngớt mưa gió tôi lại xe ta bon bon dặm đường lên chỗ thăm gặp ông sớm. 

Buồn cho tôi mưa dầm đường trơn lên đến nơi đã 10h30, không vào thăm được. Vì đồ ăn ướp chưa nấu nên tôi đến quán ăn quen thuộc mượn bếp nấu xong, nghỉ một lúc đóng hộp nóng sốt rồi tới cổng trại, trời mưa to vậy mà người  đứng chờ rất đông, tôi chạy nhanh đến làm thủ tục xong lên xe máy 25 tiền xe chở vào  đến nơi.

Hôm nay K3 người vào thăm rất đông, ai cũng hỏi tôi chị đi thăm chồng án mấy năm ? Tôi bảo 12 năm một người bảo tôi chồng chị án chính trị à ? Quan tham hay tù kinh tế ?

Tôi bảo ông nhà tôi đi tù vì cái tội nói sự thật, thấy cái sai công chính, sai lẽ phải không nói không chịu được. Vì cái chồng tôi yêu nước, yêu biển đảo quê hương mình, năm nay 72 tuổi còn kết án buộc tội 12 năm tù, điều 109 nhằm hoạt động lật đổ chính quyền của lãnh đạo đảng việt nam.

 Mấy người nói với tôi tuổi  của ông chồng chị lật đổ cái chuồng gà không nổi, chứ làm gì mà án cao quá  thật đau lòng cho những ai dám nói lên sự thật .

 Thì tức khắc có chú an ninh bảo tôi chị Chương vào trong chờ anh Thạch đến chị đừng đứng ngoài đó nữa.

Hôm nay  tôi rất được ưu tiên, được xếp gặp ông Thạch đầu giờ không phải đợi như ấy lần trước, với sự quan tâm là lạ tôi thấy có 4 chú công an quan tâm sát sao cuộc nói chuyện của hai ông bà, một chú hỏi tôi chị đi xe máy Nghệ An ra đây mưa gió thế sao chị không đi ôtô ?

Chị phải tiết kiệm đó !

Rồi ông Thạch cũng ra, tôi thấy ông Thạch phờ phạc thương lắm 

Tôi hỏi ông đau chi ạ ? 

Ông bảo tôi thời tiết thay đổi bệnh cao huyết áp vẫn phải dùng thuốc thường xuyên ngày tháng năm, mắt ông mờ không nhìn rõ lắm, dạo này không ăn rau muống nữa đau thần kinh thêm.  

Tôi bảo ông hãy trình giấy lên ban giám thị để  giải quyết đi chữa bệnh chứ không thể để thế được. 

Ông bảo nói mãi vẫn thế chưa giải quyết ?

Tôi nói ông ở trong môi trường bị hạn chế ra ngoài, đến con vật chịu không nổi uống hồ con người, quyền con người phải được sống, luật nhân quyền ở đâu ? Sống như vậy thì mạng người tất cả già trẻ người vô tội oan ức như ông sống được thật là mong manh.

Ông Thạch hỏi thăm anh chị em nội ngoại  sức khỏe . Ông Thạch gởi lời thăm Cha Nam và tất cả sức khỏe cầu mong Cha mau lành bệnh.

Ông Thạch hỏi chị Hạnh sao rồi ?

 Tôi bảo với ông chị Hạnh đang điều trị bệnh. 

Ông bảo tôi nói anh Chênh ông gửi lời thăm mong chị Hạnh vượt qua.

Nói chung hôm nay thời gian nói chuyện cũng dài dài. Ông Thạch có hỏi thăm tất cả các thân hữu, mong tất cả thông cảm tôi không tiện nhắc tên bài viết sẽ dài người đọc sẻ ngán.  .

Tôi nói với ông Thạch gia đình cô Phạm Thanh Nghiên sang Mỹ rồi, ông mừng lắm vậy là từ nay không phải chịu áp lực của cộng sản về nơi ăn chốn ở, đến được đất nước tự do là có tương lai cho con cháu .

Tôi động viên ông Thạch ai đi được thì nên đi ông ạ.

Còn ông bà ta phải cảm ơn đảng đã cho ta sống bình yên nơi xứ thiên đường này. Hôm nay đúng tháng 4 /1975 ngày ông giải phóng miền nam.

Rồi ngày  23/4/2020 ông bị bắt, nay ngày 23/4/2023 tròn ba năm hai ngày. Ông không chết trong tay quân thù, mà ông được sống sót trở về,    

Có ai nhớ đến ông không

Tôi muốn nói nữa thì một chú xách cái cân vào bảo tôi quy định luật có 5 kg, chị khi nào cũng mang thừa, chú ấy hỏi ông Thạch anh nghĩ sao ?

Ông Thạch bảo bà cứ ai cho là bà mang tuốt đi,  

Tùy trại thôi. 

Tôi nghĩ trong người luật ư ?

 Rồi cuối cùng cũng chấp nhận . Tôi đả ký tất cả rồi tùy các ông 

 Tôi vẫn tiếp tục nói với ông rằng yên tâm lạc quan yêu đời tập thể dục không phải lo ở ngoài .

 Còn chuyện đất nước mình ông không phải lo có đảng có lãnh đạo đảng tài tình lắm.

 Nghe vậy ông Thạch vẫn ngẩng cao đầu hát tặng bà một bài hát nhạc vàng .Ông bảo hôm nay hơi mệt và tháng tư này ông không vui .

 Chia tay Tôi ông Thạch ôm tôi nói gửi hơi ấm đến những người bạn nơi xa niềm thương nhớ SÀI GÒN ƠI SÀI GÒN TRONG TIM TÔI .

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular