Đốc Nguyễn (Danlambao)
Đốc Nguyễn (Danlambao) – Sau đại hội đảng XII TBT Nguyễn Phú Trọng đề ra chủ trương chống tham nhũng với tuyên bố: Lò nóng rồi củi tươi, củi khô gì cũng phải cháy. Thế nhưng theo Bí Thư thành ủy TP.HCM Nguyễn Thiện Nhân nhận định chỉ đem lại kết quả cấp trên “Đốt lò”, cấp dưới “chậm đốt lửa” hoặc “đốt lửa nhỏ”.
Sở dĩ có tình trạng trên bởi một số lý do như sau:
1) Chống tham nhũng đi vào ngõ cụt: Thật vậy ông Nguyễn Phú Trọng chống tham nhũng nhưng không dám nhìn vào sự thật tham nhũng do đâu mà có để đưa ra những quyết sách để cho tình trạng tham nhũng không tái phát trở lại sau khi chống tham nhũng. Như vậy, cuộc chiến chống tham nhũng hiện nay chỉ là cuộc chiến chống thằng tham nhũng cũ để thay thằng tham nhũng mới kinh nghiệm ăn bạo hơn mà thôi.
2) Chống tham nhũng có chọn lọc: những đối tượng đang là nạn nhân của cuộc chiến chống tham nhũng hiện nay đều là phe địch của Nguyễn Tấn Dũng như Trịnh Xuân Thanh, Đinh La Thăng, còn những tên tham nhũng cỡ bự đã bị lộ nhưng thuộc phe ta như khu “biệt phủ” của nguyên Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường Phạm Sĩ Quý, vụ án VN Pharma bán thuốc ung thư giả liên quan đến bộ trưởng y tế Nguyễn Thị Kim Tiến vụ Hải Phòng… Thì không đả động đến.
3) Chống tham nhũng bất công: Thật vậy có những vụ tham nhũng lớn, thiệt hại hơn nhiều như:
Như nhà máy Sản xuất xơ sợi Đình Vũ, Dự án Nhà máy Bột giấy Phương Nam, Dự án Nhà máy Gang thép Thái Nguyên giai đoạn 2, Nhà máy Nhiên liệu sinh học Bio-Ethanol Dung Quất, Dự án Nhà máy Đạm Ninh Bình, Dự án Nhà máy Đạm Hà Bắc, Nhà máy Đạm DAP 1 Lào Cai, Nhà máy Đạm DAP 2 Hải Phòng, Dự án Ethanol Bình Phước, Dự án Ethanol Phú Thọ, Nhà máy Đóng tàu Dung Quất, Dự án Liên doanh giữa đối tác mỏ Quý Sa và Nhà máy Gang thép Lào Cai, v.v…
Những “quả đấm thép” như Vinashin, Vinalines, v.v… Vụ án Bau Xít đang thua lỗ triền miên.
Làm cho nền kinh tế nước nhà bị kiệt quệ, làm cho nợ công chất chồng như núi. Đến nay “mỗi đứa trẻ sinh ra đã phải gánh nợ nần ông cha để lại” (thơ cô giáo Trần Thị Lam). Vậy mà chẳng mấy khi Đảng đưa được những kẻ phải chịu trách nhiệm chính ra tòa để trả lời về những sai phạm của mình.
Tất cả vụ án trên so với vụ án Đinh La Thăng chỉ gây thiệt hại 119 tỷ và Nguyễn Xuân Thanh thiệt hại 4 tỷ cho thấy là một sự bất công không thể chối cãi.
Với những lý do đầy tính thuyết phục trên cho thấy cuộc chiến chống tham nhũng của Nguyễn Phú Trọng chỉ là cuộc chiến tranh ăn phe nhóm trong nội bộ đảng mà thôi chứ không có lợi ích gì cho dân cho đất nước cả.
I/- Vụ án Đinh La Thăng:
Vụ án cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng theo quy định tại Điều 165 – Bộ luật Hình sự.
Nội dung vụ án xoay quanh việc chỉ định thầu, ký hợp đồng, cấp tạm ứng trái luật của các lãnh đạo PVN với PVC tại Dự án Nhà máy nhiệt điện Thái Bình 2, dẫn đến hơn 1.115 tỷ đồng bị sử dụng sai mục đích, gây thiệt hại 119 tỷ đồng và vụ tham ô 13 tỷ đồng tại PVC.
Vấn đề tranh cãi pháp lý ở đây là ông Đinh La Thăng chỉ định thầu có cố ý làm trái quy định của nhà nước hay không?
Tại tòa án Hà Nội, ông Đinh La Thăng với tư cách bị cáo đã khẳng định việc chỉ định thầu đối với các đơn vị thành viên của PVN là “do chủ trương của Bộ Chính Trị”.
Thời Đinh La Thăng làm Dầu khí, Bộ chính trị có 16 vị như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng, Phùng Quang Thanh, Trần Đại Quang, Lê Thanh Hải, Tòng Thị Phóng, Nguyễn Thị Kim Ngân, Nguyễn Thiện Nhân, Nguyễn Sinh Hùng v.v…. và đứng đầu là tổng bí thư Nông Đức Mạnh. Trong bộ chính trị phân công nhau nắm từng mảng kinh tế, thí dụ Nguyễn Thiện Nhân nắm mảng kinh doanh chùa chiền, Nguyễn Tấn Dũng nắm về khoáng sản, Tư Sang nắm về mảng dệt may, Tòng Thị Phóng nắm về kinh doanh giáo dục, Trần Đại Quang nắm về kinh doanh ngành công an v.v… và chính tổng bí thư nắm mảng dầu khí. Bộ Chính trị làm việc theo đa số ra biểu quyết. Mọi hoạt động của ngành dầu khí khi Đinh La Thăng trình lên đều được Bộ chính trị đưa ra họp bàn và quyết định.
Điểm lưu ý: Tội phạm này đã xảy ra công khai và hoạt động dưới sự lãnh đạo trực tiếp hằng ngày của bộ chính trị và đảng ủy cơ quan trải qua suốt hai đời tổng bí thư Nông Đức Mạnh và Nguyễn Phú Trọng đã đạt được thành tích:
Trong 2 năm liền, từ 2009-2010 của Tổng công ty cổ phần Xây lắp Dầu khí (PVC) 2009, cũng là đơn vị phạm tội: nhận Huân chương Lao động hạng nhì, năm sau (2010) lên luôn hạng nhất, rồi ngay sau đó, vẫn trong một năm (2010) lại được nhận danh hiệu Đơn vị Anh hùng thời kỳ đổi mới. Dưới thời TBT Nông Đức Mạnh, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng ủy viên Bộ Chính Trị.
Tên tội phạm Đinh La Thăng cũng đã được Nguyễn Phú Trọng chấp thuận để trở thành ủy viên bộ chính trị và làm bí thanh thành ủy TP.HCM. Đinh La Thăng ngồi cùng chiếu với Nguyễn Phú Trọng trong cương vị lãnh đạo thuộc bộ chính trị.
Bây giờ chính Nguyễn Phú Trọng quyết định truy tố tội phạm Đinh La Thăng có thể nào nói Nguyễn Phú Trọng, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng là người không liên quan đến vụ án?
Cuối cùng Đinh La Thăng không nhận tội nhưng vẫn chấp nhận xin “nhận trách nhiệm của người đứng đầu” .
II/- Vụ án Trịnh Xuân Thanh:
Khởi đầu Trịnh Xuân Thanh Phó chủ tịch UBND Hậu Giang, từng lãnh đạo ở PVC đi xe tư nhân hạng sang nhưng gắn biển xanh (nhà nước)… chủ tịch hội đồng quản trị Công ty xây lắp dầu khí thuộc Tập đoàn dầu khí quốc gia PVN.
Trịnh Xuân Thanh mất tích gởi lại đơn xin ra khỏi đảng phổ biến công khai trên internet với nội dung: (trích nguyên văn)
– Tôi đã tự ra khỏi đảng (Tr.1 giòng 7)
– Tố cáo: TBT Nguyễn Phú Trọng và Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương Đảng đã dựng lên câu chuyện và tự kết luận kỷ luật tôi vô căn cứ, không có trách nhiệm, áp đặt và không tôn trọng pháp luật và những quy định hiện hành (Tr.1 giòng 11)
Tại cuộc họp của Ban Bí thư Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, do Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng chủ trì. Ông Trịnh Xuân Thanh chính thức bị khai trừ Đảng sau 100% phiếu biểu quyết
Cuộc họp hôm 8/9/16 khẳng định ông Thanh có trách nhiệm cho các khoản thua lỗ hơn 3.200 tỷ đồng khi là Chủ tịch HĐQT Tổng Công ty cổ phần xây lắp dầu khí Việt Nam (PVC) từ 2007 đến 2013.
Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam, ông Nguyễn Phú Trọng, nói rằng sớm hay muộn thì chính quyền Việt Nam sẽ bắt được ông Trịnh Xuân Thanh hiện trốn ở nước ngoài.
Ông Tổng bí thư nói như thế trong một cuộc gặp cử tri quận Long Biên, thủ đô Hà Nội vào ngày hôm nay thứ Ba 6/12/2016.
Trịnh Xuân Thanh làm đơn xin tỵ nạn ở Đức tại thời điểm đang có cuộc hẹn với cơ quan di trú để cứu xét. Theo thông tấn xã Việt Nam Trịnh Xuân Thanh đã vượt qua hai rào cản biên giới Đức và Việt Nam (mà không bị phát hiện) và đích thân đi đến công bộ công an để đầu thú. Chấp thuận chịu sự xét xử công bằng theo luật pháp Việt Nam.
Như vậy Trịnh Xuân Thanh đã ghi được một điểm son để xét giảm khinh vì đã tự nguyện đầu thú (?) Đảng luôn rêu rao đánh kẽ chạy đi chớ không bao giờ đánh kẻ chạy lại
Ra tòa theo cáo buộc của Viện Kiểm sát Trịnh Xuân Thanh chịu trách nhiệm làm thất thoát chỉ có 4 tỷ thay vì 3.200 tỷ so với cáo buộc ban đầu của Nguyễn Phú Trọng. (Một vụ án đầu voi đít chuột nhắc) Điều này cho thấy Trịnh Xuân Thanh đã tố cáo đúng Nguyễn Phú Trọng (theo trong đơn xin ra khỏi đảng đã trích ở trên) tạo dựng câu chuyện, vô căn cứ, không có trách nhiệm trả thù cá nhân là đúng.
Bị cáo Trịnh Xuân Thanh không nhận tội nhưng sẵn sàng chịu trách nhiệm của người đứng đầu.
Gia đình Trịnh Xuân Thanh cho biết Trịnh Xuân Thanh xác nhận không nhận tội vì có yếu tố ngoại phạm, nhưng gia đình Trịnh Xuân Thanh sẵn sàng đóng góp khắc phục hậu quả là 4 tỷ với điều kiện Trinh Xuân Thanh vô tội như đã cáo buộc.
Đây cũng là điểm son thứ hai chứng minh những hành vi được cho là cố ý làm trái quy định của Nhà nước nhưng không gây hậu quả gì cho xã hội.
Điểm lưu ý quan trọng ở đây: Viện Kiểm sát đã không đưa ra được bằng chứng Trịnh Xuân Thanh tham ô tài sản (Viện kiểm sát quá yếu)
Trịnh Xuân Thanh không thừa nhận tội “Tham ô tài sản” (mà hậu quả có thể lên đến án tử hình), trong khi luật sư của ông Thanh nói nếu chỉ dựa vào lời khai “mờ nhạt, mâu thuẫn” của nhân chứng mà không có chứng cứ thì không đủ căn cứ xác định ông Thanh tham ô.
Trả lời luật sư, Viện Kiểm sát nói đây là án truy xét, thời gian xảy ra đã lâu nên có những khó khăn nhất định trong việc thu thập chứng cứ ông Thanh từ túi 4 tỷ đồng, nhưng sau đó vẫn khép ông này vào tội “Cố ý làm trái” và “Tham ô tài sản” và đề nghị án tù chung thân.
Trước khi kết thúc vụ án, tại phiên tòa đã có một cơn lên đồng khóc tập thể van xin người khuất mặt khuất mày trong phiên tòa là TBT Nguyễn Phú như là:
Vũ Đức Thuận (Nguyên TGĐ PVC): Bố tham gia kháng chiến. Bố vợ là liệt sĩ. Khóc hơn 1 phút. Hối hận.
Nguyễn Mạnh Tiến (Nguyên Phó TGĐ PVC): Sức khỏe vợ không tốt, hai lần lên bàn mổ. Con mắc bệnh hiểm nghèo.
Phạm Tiến Đạt (Nguyên kế toán trưởng PVC): Bố mất sớm. Mẹ suy giảm sức lao động, suy thận, mắt kém. Vợ hai lần mổ, sức khỏe yếu.
Nguyễn Anh Minh (Nguyên Phó TGĐ PVC): Con nhỏ dại. Một anh trai vừa mất. Một anh trai khác hiếm muộn. Không còn cơ hội phụng dưỡng bố mẹ già. Khi cải tạo về sợ hai con không nhận ra bố.
Nguyễn Quốc Khánh (Nguyên Phó TGĐ PVN): Bản thân nhiều bệnh tật. Là con duy nhất. Mẹ già 80 tuổi. Xin được tại ngoại ăn tết với mẹ.
Bị cáo nữ duy nhất trong phiên tòa Lê Thị Anh Hoa, khi được nói lời cuối cùng dù vẫn nghẹn ngào, lại không xin giảm án cho mình, mà xin giảm cho chồng.
– Riêng bị cáo Trịnh Xuân Thanh (Nguyên chủ tịch PVC) đã khóc như mưa:
“Cháu muốn gởi lời xin lỗi đến bác tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, mong bác tha lỗi cho cháu, coi cháu như người con người cháu trong gia đình tạo điều kiện để cháu được gặp bố mẹ, vợ con.”
Bị cáo Trịnh Xuân Thanh là một người rất có kinh nghiệm trong chiến trường pháp luật và đã đi tham vấn rất nhiều văn phòng luật sư quốc nội cũng như quốc tế về nội vụ. Đã dũng cảm công khai tố cáo TBT Nguyễn Phú Trọng chà đạp pháp luật (như đã trích dẫn trên), phải chăng Trịnh Xuân Thanh đã đầu hàng và nhũn như con chi chi hèn hạ xin xỏ như bất cứ con vật hạ đẳng nào khác?
Không! Không! Trước tòa là cuộc đấu trí so găng không có chuyện khóc lóc xin xỏ tình cảm. Ở đây Trịnh Xuân Thanh đã lật tẩy xả láng đấu với Nguyễn Phú Trọng qua thông điệp ẩn tàng trong lời nói sau cùng như sau:
1) Xin được gặp vợ con ở Đức là điều không tưởng đối với luật pháp Việt Nam, như vậy chứng tỏ Trịnh Xuân Thanh đột ngột về đầu thú tại Việt Nam mà chưa hề có lời từ giã vợ con và chính phủ Đức, chưa hề có một sự sắp xếp cuộc sống cho vợ con trong tương lai trước khi ra đầu thú. Điều này gián tiếp tố cáo trước công luận quốc tế rằng Trịnh Xuân Thanh đã bị bắt cóc chứ không có chuyện đầu thú gì cả.
2) Cháu muốn gởi lời xin lỗi đến bác tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là một người KHUẤT MẶT KHUẤT MÀY tại tòa. Đây chính là tín hiệu của Trịnh Xuân Thanh muốn gởi đến cộng đồng quốc tế phiên tòa này không xét xử dựa trên chuẩn mực luật pháp mà theo đúng sự chỉ đạo trực tiếp của người khuất mặt khuất mày tại phiên tòa chính là Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.
3) Lời nói “Bác tha lỗi cho cháu xem như con cháu trong nhà”. Một lần nữa Trịnh Xuân Thanh xác nhận đây không phải là một phiên tòa đúng nghĩa mà là một hội đồng kỷ luật gia tộc trong nội bộ đảng CSVN xét xử đứa cháu cứng đầu không chịu phục tòng.
Lời xin tha lỗi này là một lời thấu cáy đầy thách thức với Nguyễn Phú Trọng vì rằng Trịnh Xuân Thanh không nhận tôi, viện kiểm sát không chứng minh được bằng cớ phạm tội, gia đình Trịnh Xuân Thanh đã khắc phục hậu quả, và cố ý làm trái qui định nhà nước nhưng không gây thiệt hại gì cả. Lại có thêm hai điểm son như đã trình bày trên là tự ra đầu thú và đã khắc phục hậu quả.
Kết quả phiên tòa:
Với chứng cớ và lý lẽ đầy thuyết phục trước tòa như đã trình bày trên, một bản án bỏ túi tuyên bố người khuất mặt khuất mày tại tòa thắng cuộc với tỷ số:
1. Đinh La Thăng (nguyên Chủ tịch Hội đồng thành viên PVN): 13 năm tù, (VKS đề nghị 14- 15 năm tù về tội cố ý làm trái)
2. Trịnh Xuân Thanh (nguyên Chủ tịch HĐQT, TGĐ Tổng công ty Cổ phần xây lắp Dầu khí Việt Nam PVC): 14 năm tù về tội cố ý làm trái, tù chung thân về tội tham ô tài sản, tổng hợp hình phạt là chung thân.
Đến đây chúng tôi tôi xin tổng kết cuộc chiến ai thắng ai như sau:
1. Bị Cáo Đinh La Thăng luôn luôn chấp hành đúng theo quyết định của bộ chính trị và đảng ủy cơ quan, dũng cảm chịu trách nhiệm trong phạm vi quyền hạn của mình. KHÔNG THAM Ô TÀI SẢN (?), bị tội cố ý làm trái quy định nhà nước gây thiệt hại 119 tỷ DVN 13 năm tù.
2. Bị Cáo Trịnh Xuân Thanh: luôn luôn chấp hành đúng theo quyết định của bộ chính trị và đảng ủy cơ quan, dũng cảm chịu trách nhiệm trong phạm vi quyền hạn của mình. bị tộ cố ý làm trái quy định nhà nước gây thiệt hai 4 tỷ DVN, đã khắc phục hậu quả, bị tuyên án 14 năm tù nặng hơn Đinh La Thăng 1 năm tù (trong khi mức thiệt hại ít hơn và đã được khắc phục).
Trong vụ án hoàn toàn không xét đến yếu tố tự nguyện đầu thú. Điều này bản án đã xác quyết một cách gián tiếp Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc theo như cáo buộc của nhà cầm quyền Đức. Tội tham ô tài sản nhưng viện kiểm sát không chứng minh được bằng chứng cụ thể vẫn bị án chung thân
3. TBT Nguyễn Phú Trọng: chính là người khuất mặt khuất mày tại tòa:
– Lừa gạt cộng đồng thế giới bằng một vụ cáo gian cho Trịnh Xuân Thanh vụ án tham ô 3.200 tỷ. Thực tế chỉ là vụ án tham ô 4 tỷ.
– TBT Nguyễn Phú Trọng người lãnh đạo trực tiếp, từng bưng bê chấp thuận cho bị cáo Đinh La Thăng vào ngồi chung chiếu bộ chính trị. Cũng chính là người khuất mặt truy tố đồng chí đồng bọn đồng thuyền với mình.
– Là người hoàn toàn vô can trong vụ án (?)
– Bất chấp luật pháp quốc tế tổ chức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh về xử bởi một vụ cáo gian như đã nói trên.
– Ngồi xổm trên luật pháp, và hiến pháp để cho ra bản án bỏ túi không căn cứ trên bằng cứ và lý luận tại tòa.
– Phiên tòa thực chất là hội đồng kỳ luật trong nội bộ đảng gia trưởng là Nguyễn Phú Trọng con cháu là Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh, con cháu đã hạ mình nhũn như con chi chi. Gia trưởng vẫn hẹp hòi giơ cao đánh mạnh đánh cho chết mày.
– Trả giá cho vụ bắt cóc và cáo gian này là hiệp định thương mại Việt Nam và EU và những hệ lụy ngoại giao, an ninh quốc phòng khác.
Qua bản án rút ra được bài học gì?
Hỡi tất cả đảng viên đảng cộng sản từ thành viên bộ chính trị cho đến loại đảng viên lòng tong lục chốt. Hôm nay đảng viên tuyệt đối trung thành với đảng thông qua bộ chính trị được thổi ống đu đủ khen tặng danh xưng anh hùng lao động, ngày mai bất cứ lúc nào cũng có thể bị tước thẻ đảng trở thành bị cáo trước tòa về tội cố ý làm trái quy định, được xét xử bởi người khuất mặt khuất mày cũng chính là đồng chí cấp trên lãnh đạo của mình.
Đó là bài học xương máu của người cộng sản trong thời bình xây dựng đất nước tiến lên chủ nghĩa xã hội.
Để kết thúc bài viết này một câu hỏi được đặt ra là:
Với loại tổng bí thư có tư cách và khả năng rác rưởi như thế này trước công luận quốc tế cũng như quốc nội, liệu đảng CSVN có thể tồn tại và phát triển trong tương lai hay không?
Câu trả lời đang chờ đợi phía trước.