Monday, March 10, 2025
HomeBLOGNếu thầy Ngọc là “lợn”, vậy chúng ta đang làm gì?

Nếu thầy Ngọc là “lợn”, vậy chúng ta đang làm gì?

VNTB – An Viên

(VNTB) – Thầy Vũ Khắc Ngọc, một người góp phần chống tiêu cực thi cử Hà Giang trong một chia sẻ ngày 18.8 đã cho rằng: “Các thanh niên Hong Kong đang tự phá hủy nồi cơm của chính mình, dưới sự kích động từ bên ngoài. Rất nhiều bên ở Việt Nam cũng đang theo dõi sát sao những diễn biến này vì nó mang theo rất nhiều bài học.”

Hong Kong trở thành chủ đề bàn luận của người Việt, liên quan đến cuộc biểu tình mới đây chống lại dự luật dẫn độ.

Thầy Vũ Khắc Ngọc, một người góp phần chống tiêu cực thi cử Hà Giang trong một chia sẻ ngày 18.8 đã cho rằng: “Các thanh niên Hong Kong đang tự phá hủy nồi cơm của chính mình, dưới sự kích động từ bên ngoài. Rất nhiều bên ở Việt Nam cũng đang theo dõi sát sao những diễn biến này vì nó mang theo rất nhiều bài học.”

Luật sư Luân Lê phản đáp bằng luận điểm, trong đó nhấn mạnh: Anh ta không bằng một con lợn, chứ không thể so sánh với một đứa trẻ ở châu Âu, nơi mà những giá trị về quyền làm người (nhân quyền) và quyền làm chủ (dân quyền).

Nếu bình tĩnh và suy xét quan điểm của thầy Vũ Khắc Ngọc, thì đó là quyền tự do ngôn luận. Và trong quan điểm trái chiều của thầy, nó thể hiện được góc nhìn từ chính địa vị xã hội mà bản thân thầy Ngọc đang đứng.

Luật sư Luân Lê cũng có góc nhìn và phản biện của riêng ông, tuy nhiên, giá như ông không so sánh thầy Vũ Khắc Ngọc là “con lợn”, thì chắc hẳn bài phản biện sẽ được nhiều người tán đồng hơn. Bởi lẽ, với một người cổ súy cho dân quyền và nhân quyền, đáng lý ra Luật sư Luân Lê sẽ hiểu hơn hết sự tôn trọng quan điểm khác nhau về cùng một sự kiện.

Facebooker Trần Đình Long ngay trong phần phản hồi bài viết của Luật sư Luân Lê đã bày tỏ rằng: Muốn tự do dân chủ, tự do ngôn luận thì đừng có nói người ta là “con lợn” khi bất đồng ý kiến.

Và nếu xét trên quan điểm của Facebooker Lê Nguyễn Duy Hậu, thì cách mà Luật sư Luân Lê đối chát với thầy Vũ Khắc Ngọc thực ra không phải là tranh luận, mà chỉ thuần túy là nhục mạ, và điều này hoàn toàn không hề tốt đẹp.

“Tranh luận giúp hiểu nhau hơn, còn phỉ báng tạo ra kẻ thù. Bạn thấy được sự tốt đẹp gì từ những lời nhục mạ người khác?”, Facebooker Lê Nguyễn Duy Hậu.

Do vậy, nếu đặt những chia sẻ xoay quanh vấn đề của thầy Vũ Khắc Ngọc, người viết thích cái sự nhẹ nhàng mà thâm sâu của Facebooker Nguyễn Lân Thắng, và Facebooker Trịnh Hữu Long hơn. Bởi lẽ, trong cả hai chia sẻ liên quan đến quan điểm của thầy Ngọc, cả hai người đã không có ý tứ nào xúc phạm đến thầy Ngọc, mà chỉ xoay quanh đánh giá lại cái yếu tố “nồi cơm” mà thầy Ngọc đề ra.

“Lựa chọn của bạn là hoàn toàn dễ hiểu đối với tôi. Tôi cũng gặp quá nhiều người như bạn và hoàn toàn tôn trọng lựa chọn đó”, Facebooker Trịnh Hữu Long.

Trên trang Việt Nam Thời Báo có một biểu ngữ, trở nên sống động trong sự kiện đối chát giữa Luật sư Luân Lê và thầy Vũ Khắc Ngọc.

“Chúng tôi coi trọng quyền tự do ngôn luận và biểu đạt. Tuy nhiên, chúng tôi nhấn mạnh, sự không xúc phạm phẩm giá con người, dù đó là ai.”

Để nói về nhân quyền và dân quyền thì rất dễ, để thực hành đúng tinh thần dân quyền và nhân quyền thì điều khó vô cùng. Một xã hội dân chủ, tự do là nơi con người có thể biểu đạt quan điểm và lắng nghe quan điểm, còn chuyện tiếp thu quan điểm hay không tùy thuộc vào mỗi cá nhân. Khi một cá nhân hướng tới cổ súy cho dân chủ, nhân quyền, dân quyền, thì đồng thời người đó phải thực hành tốt nhất tinh thần “không xúc phạm phẩm giá con người”. Bởi nếu chúng ta gọi thầy Ngọc là “con lợn”, vậy chúng ta đang đấu tranh hay cổ súy vì cái gì? Chỉ biết rằng, quan điểm có chừng mực của thầy Ngọc và quan điểm gay gắt có phần phỉ báng của Luật sư Luân Lê đã tạo ra một “cuộc chiến phỉ báng nhau” trên mạng xã hội, nơi chân lý và sự tôn trọng không còn tồn tại. Nơi mà sự thể hiện cái tôi cá nhân và thỏa mãn tâm lý hiếu thắng, vùi dập người khác trở nên nổi bật.

Tiến trình dân quyền hóa, nhân quyền hóa không phải là dễ dàng trong xây dựng, đặc biệt là ngôn ngữ giao tiếp trong tranh biện. Nếu chúng ta ủng hộ hoặc tôn vinh ngôn từ kích động thù địch dưới bất kỳ hình thức thể hiện nào, đặc biệt thông qua sự phỉ báng, làm nhục hoặc kích động lòng căm thù đối với một cá nhân hay nhóm người thì chúng ta đang bóp méo nhân quyền và dân quyền, và định nghĩa sai lệch về nhân quyền và dân quyền. Dẫn đến cái gọi là “phân biệt đối xử” dựa trên quan điểm. Do đó, chừng nào sự phỉ báng và nhục mạ người khác còn được hưởng ứng, thì chừng đó nhân quyền và dân quyền còn gặp nhiều bấp bênh trong định nghĩa và xây dựng.

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular