Nhà báo Vũ Hữu Sự:
Những dòng tôi viết dưới đây là căn cứ vào thông tin cả trên báo cuốc doanh lẫn thông tin trên mạng. Với giả thiết: tất cả những thông tin đó là chính xác.
MẤY LỜI VỀ CÁI CHẾT CỦA CỤ LÊ ĐÌNH KÌNH ?
Vũ Hữu Sự
Chủ tịch nước vừa kýquyết định truy tặng huân chương chiến công hạng nhất cho 2 chiến sỹ CSCĐ và 1 chiến sỹ cảnh sát PCCC đã “hy sinh” ở Đồng Tâm vì đã “lập chiến công đặc biệt xuất sắc trong chiến đấu và phục vụ chiến đâu”.
Mỉa mai thay, cái “chiến công đặc biệt xuât sắc” đó, lại là chiến công giết dân. Hơn thế nữa, lại giết một đảng viên 84 tuổi đời, gần 60 tuổi đảng, từng giữ chức vụ cao nhất cả về chính quyền lẫn về đảng ở một địa phương ? Tức là đảng viên giết đảng viên. Ba đồng chí Nguyễn Huy Thịnh, Dương Đức Hoàng Quân và Phạm Công Huy chĩa súng vào ngực đồng chí Lê Đình Kình, siết cò.
Chỉ là một vụ tranh chấp đất, như hàng trăm hàng ngàn vụ tranh chấp đất vẫn diễn ra hàng ngày trên đất nước ta. Nếu trong vụ tranh chấp đó, cụ Lê Đình Kình phạm tội hình sự, thì trước hết phải khai trừ cụ ra khỏi đảng, để cụ trở thành một người tử tế cái đã (vì dưới chế độ ta, chỉ có người tử tế phạm tội chứ không thể có đảng viên phạm tội) sau đó khởi tố điều tra, truy tố, xét xử. Và cụ chỉ bị coi là tội phạm khi “đã có một bản án có hiệu lực pháp luật của tòa án kết án (hiến pháp năm 2013 của nước CHXHCN Việt Nam)”. Nếu tội của cụ Kình bị tòa áp dụng hình phạt tử hình, thì cụ còn được quyền chống án. Và nếu tòa cấp phúc thẩm vẫn y án tử hình, thì cụ còn được một đặc ân cuối cùng là làm đơn xin chủ tịch nước tha chết. Chỉ khi chủ tịch nước bác đơn của cụ, thì án mới được thi hành. Trước khi thi hành án, còn phải cho người ta ăn bữa cơm cuối cùng, cho người ta viết thư về cho gia đình. Nếu người ta không biết chữ thì còn phải ghi âm lời nói rồi chuyển băng về tận tay thân nhân người ta. Một chế độ văn minh, có pháp luật và thượng tôn pháp luật luôn hành xử đàng hoàng, quang minh chính đại như thế. Điều đó khiến cho tội nhân, dẫu phải nhận hình phạt tử hình, cũng tâm phục khẩu phục, và ra đi thanh thản.
Một chế độ văn minh, có pháp luật và thượng tôn pháp luật không bao giờ xộc vào nhà người ta lúc nửa đêm, không nói một lời, chĩa súng vào tim người ta bóp cò, khiến người ta chết mà không biết mình phạm tội gì ? Tội đó có đáng chết không ? Sau đó lôi xác người ta ra UBND xã, mổ phanh bụng cái xác ra, cứ như thể giết người ta rồi vẫn chưa hết căm thù, còn phải trả thù lên cái xác vậy.
Lực lượng cảnh sát của chúng ta là lực lượng tinh nhuệ nhất thế giới, giỏi nhất thế giới. Cảnh sát cơ động lại là lực lượng tinh nhuệ của đội quân tinh nhuệ, giỏi của một đội ngũ giỏi. Chiến sỹ cảnh sát nào cũng được rèn luyện đến mức thành thục về võ thuật. Thế mà tận 3 chú cảnh sát trẻ măng, giỏi võ thuật, lại được trang bị đến tận răng toàn vũ khí tối tân, hiện đại nhất thế giới, để giết được một lão già 84 tuổi, đã phải “chuyển sang từ trần”. Vậy thì giỏi ở đâu ? Tinh nhuệ ở đâu ? Chuyện này nghe hài hước y như chuyện mấy năm trước, công an Hải Phòng bố trí cả thủy quân lẫn lục quân tấn công nhà 2 anh em nông dân Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Quý ở Tiên Lãng. Bố trí xong, thiếu tướng Đỗ Hữu Ca, giám đốc công an Hải Phòng rất tự hào nói với báo chí là “một trận đánh đẹp. Một con muỗi cũng không thoát, cần được đưa vào sách giáo khoa”. Thế nhưng khi lực lượng cả thủy quân lẫn lục quân vào được nhà, thì gần chục chiến sỹ đã thương tích đầy mình, nằm la liệt, còn anh em Vươn, Quý thì đã trốn sang tận…huyện Thái Thụy (Thái Bình) rồi. Chỉ khi họ về đầu thú thì mới bắt được.
Cái chết của cụ Lê Đình Kình là một cái chết đầy ám muội, đầy uất ức. Theo quan niệm dân gian, một con người bị chết một cách ám muội, uất ức thì linh hồn không tan, không về âm phủ được, sẽ lẩn quẩn ở dương gian mà ám, mà quấy nhiễu, khiến chế độ không yên. Nội bộ chia rẽ, mâu thuẫn. Vì vậy, để giải được oán khí này, tốt nhất là hãy lập đền thờ cụ, mời thầy thật giỏi đến đền mà cầu xin cụ tha thứ, may ra…
https://www.facebook.com/dieucayclbnbtdvietnam/videos/2432318197083762/