AI SẼ TRẢ LẠI CHO EM TUỔI THƠ?

0
1005

Tin Mừng Cho Người Nghèo

#GNsP – Vườn Rau Lộc Hưng là nơi em đã sinh ra và lớn lên, là nơi bạn bè em nô đùa sau mỗi giờ lên trường. Chỉ hôm nay thôi là em sẽ không còn nơi quay về, không còn bàn học, không có chỗ ngủ qua đêm. Nhà đứa bạn em bên ngoài đã bị san ủi tan tành.
Tiếng kinh hòa lẫn tiếng thở dài và chửi bới, những tiếng khóc làm em não nề. Em chẳng biết những người mặc áo xanh áo vàng đến làm gì, phá phách làm gì, đó là đất của bố mẹ em cơ mà? Em cần những bình minh có tiếng chim hót líu lo, được nhìn những luống rau xanh mượt bên hiên nhà. Mới chỉ vài ngày, con đường đến trường của em chỉ còn gạch đá lởm chởm và những tiếng hô tiếng quát oang tai.
Mẹ của em không còn thời gian nấu cho em bát mỳ nhúng đầy rau xanh ngào ngạt mỗi sáng. Hôm nay mẹ phải dậy sớm vì tiếng loa phóng thanh như pháo lệnh từ nơi nào vọng vào. Các cô các bác đã tập trung đọc kinh trong khi mấy chú bịt mặt liên tục lượn lờ, ánh mắt nhìn dáo dác và đầy hoài nghi cùng căm giận bao vây.
Anh trai đang phụ bố khiêng khiêng, xếp xếp những đồ đạc. Ở cái đất vườn rau này, xưa nay ai cũng hiền hòa và nhiều tiếng hát, mà sao hôm nay chát chúa tiếng máy nổ gầm gừ. Xin ai đó hãy trả lời cho em: em sẽ đi về đâu? ai sẽ trả lại cho em tuổi thơ.
Em muốn nói gì mà không biết nên nói gì. Trong cổ em như mắc lại, em nhẩm theo câu kinh mà mọi người đang tập trung cầu nguyện trước tượng đài Đức Mẹ giữa đống hoang tàn.
“…Mẹ ơi, đoái thương xem nước Việt Nam. Trời u ám bất công lan tràn..”
Paul Trần Minh Nhật

382880cookie-checkAI SẼ TRẢ LẠI CHO EM TUỔI THƠ?