Friday, March 28, 2025
HomeBình Luận-Quan ĐiểmMột ngày đi vào lịch sử, một ngày nhục nhã của nước...

Một ngày đi vào lịch sử, một ngày nhục nhã của nước Mỹ

Về tác giả: Bret Stephens là một cây viết chuyên mục bảo thủ (không phải cánh tả) cho tờ The New York Times, chủ yếu viết về chính sách đối ngoại, chính trị trong nước và các vấn đề văn hóa. Mặc dù được coi là người bảo thủ, ông vẫn chỉ trích đường hướng của Đảng Cộng hòa. Ông ủng hộ doanh nghiệp tự do, thương mại tự do, tự do ngôn luận và bảo vệ các thể chế dân chủ trong và ngoài nước. Ông là cây bút chuyên mục đối ngoại của tờ The Wall Street Journal, tác phẩm giúp ông giành giải Pulitzer cho mục Bình luận năm 2013. Cuốn sách của ông, “Sự rút lui của nước Mỹ: Chủ nghĩa cô lập mới và sự rối loạn toàn cầu sắp tới”, khám phá chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ và ông đã bị cấm nhập cảnh vào Liên bang Nga vĩnh viễn vào năm 2022.
Nội dung chính bài viết:
Vào tháng 8 năm 1941, khoảng bốn tháng trước khi Nhật Bản tấn công Trân Châu Cảng, Franklin Roosevelt và Winston Churchill đã gặp nhau trên một tàu chiến ở Vịnh Placencia, Newfoundland và ký Hiến chương Đại Tây Dương – một tuyên bố chung của các cường quốc dân chủ hàng đầu thế giới về “những nguyên tắc chung” cho thế giới sau chiến tranh.
Các yếu tố cốt lõi của hiến chương bao gồm: “không theo đuổi mục đích mở rộng lãnh thổ hoặc các mục đích bành trướng khác”; “khôi phục chủ quyền và quyền tự quản của các quốc gia mà họ đã bị tước đoạt một cách cưỡng bức”; “tự do khỏi nỗi sợ hãi và sự thiếu thốn”; tự do trên biển; và “quyền tiếp cận bình đẳng với thương mại thế giới và nguyên liệu thô, vốn là yếu tố thiết yếu cho sự thịnh vượng kinh tế của tất cả các quốc gia”.
Hiến chương này và liên minh mà sau này thiết lập là đỉnh cao của nghệ thuật ngoại giao Hoa Kỳ. Tuy nhiên, vào thứ Sáu tuần này tại Phòng Bầu dục, thế giới đã chứng kiến ​​điều hoàn toàn ngược lại. Nhà lãnh đạo dân chủ đang bị giày vò bởi khó khăn của Ukraine, Volodymyr Zelensky, đã đến Washington và sẵn sàng hy sinh mọi thứ — ngoại trừ tự do, an toàn và lý tính cơ bản của đất nước mình — để đổi lấy sự ủng hộ của Tổng thống Trump. Thay vì đó, ông phải đối mặt với sự chỉ trích về phép xã giao từ người chủ nhà thiếu trung thực, thô tục và tàn nhẫn nhất trong lịch sử Nhà Trắng.
Nếu đặt giả tưởng rằng Roosevelt đã ra lệnh cho Churchill phải giảng hòa với Adolf Hitler theo bất kỳ điều kiện nào và giao nộp trữ lượng than của Anh cho Hoa Kỳ để đổi lấy không có đảm bảo an ninh nào, thì đây có thể là phép ẩn dụ cho những gì Trump đang làm với Zelensky. Bất kể đánh giá thế nào về những sai lầm chiến lược của Zelensky – cho dù đó là thất bại của ông trong việc chưa thể hiện sự khúm núm cực độ mà Trump yêu cầu hay khó khăn trong việc giữ bình tĩnh trước những hành động khiêu khích đạo đức giả của J.D. Vance – thì ngày này chắc chắn là một sự xấu hổ trong lịch sử ngoại giao Hoa Kỳ.
Chúng ta rồi sẽ đi đâu về đâu?
Nếu có điểm kỳ vọng nào trong thảm họa ngoại giao này thì đó là Zelensky đã không ký thỏa thuận khoáng sản Ukraine mà Bộ trưởng Tài chính Scott Bessant đã ép buộc ông vào tháng này. Trong chính phủ giống như một tổ chức bảo kê mafia này, vai trò của Bessant giống như Tom Hagen trong “Bố già”. Quả thật là Hoa Kỳ xứng đáng nhận được một hình thức khen thưởng nào đó vì đã giúp Ukraine tự vệ—nhưng Ukraine đã phá hủy một phần đáng kể quân đội Nga, đây chính là phần thưởng lớn nhất, tiếp theo là những đóng góp mang tính đột phá của Ukraine trong việc đổi mới chiến tranh máy bay không người lái chi phí thấp, những đổi mới mà chắc chắn Lầu Năm Góc sẽ háo hức tìm hiểu và áp dụng
Nhưng nếu chính quyền Trump muốn tìm kiếm phần thưởng kinh tế, lựa chọn tốt nhất sẽ là hợp tác với các đối tác châu Âu để đóng băng và tịch thu tài sản của Nga và chuyển chúng vào một tài khoản đặc biệt để Ukraine mua vũ khí do Mỹ sản xuất. Nếu Hoa Kỳ không muốn làm như vậy, các nước châu Âu nên hành động: để Ukraine dựa vào vũ khí từ các nhà thầu quốc phòng châu Âu như Dassault, Saab, Rheinmetall và BAE Systems, và xem những người ủng hộ “Nước Mỹ trên hết” phản ứng thế nào về điều này. Hy vọng rằng, đây sẽ là động lực thúc đẩy các nước châu Âu đầu tư lực lượng quân sự ngày càng cạn kiệt của mình một cách nhanh chóng và ồ ạt nhất có thể, không chỉ để củng cố NATO mà còn để chuẩn bị cho sự tan rã có thể xảy ra của liên minh này.
Ngoài ra còn có một cơ hội thứ hai: Trong khi việc Trump làm nhục Zelensky có thể làm hài lòng những người ủng hộ MAGA, thì hầu hết cử tri có thể khó chấp nhận, bao gồm gần 30% đảng viên Cộng hòa vẫn tin rằng việc ủng hộ Ukraine là vì lợi ích của Hoa Kỳ. Trong khi hầu hết người Mỹ muốn thấy chiến tranh ở Ukraine kết thúc, họ gần như chắc chắn không muốn nó kết thúc theo cách của Vladimir Putin.
Chính quyền Trump không nên thỏa hiệp dễ dàng như vậy. Chiến thắng của Nga ở Ukraine, bao gồm lệnh ngừng bắn cho phép Moscow củng cố các thành quả của mình và khôi phục sức mạnh trước cuộc tấn công tiếp theo, sẽ có tác động giống hệt như chiến thắng của Taliban ở Afghanistan: khuyến khích kẻ thù của Mỹ hành động hung hăng hơn.
Đây chính xác là những điểm mà những người bảo thủ tận tâm nên nhấn mạnh: Liệu Thượng nghị sĩ Mitch McConnell của Kentucky và Dân biểu Don Bacon của Nebraska — hai đảng viên Cộng hòa luôn bảo vệ nguyên tắc của họ về Ukraine — có thể dẫn đầu một phái đoàn gồm những người bảo thủ có cùng chí hướng đến Kyiv không?
Quan trọng hơn, đây sẽ là cơ hội lịch sử cho đảng Dân chủ. Joe Biden đã rất sáng suốt khi gọi đây là “thập kỷ quyết định” cho tương lai của thế giới tự do; thật không may, ông lại quá yếu đuối và thận trọng trong vai trò là người hành xử cao nhất.
Nhưng Đảng Dân chủ không thiếu những người theo đường lối cứng rắn có xuất thân từ quân đội và an ninh — chẳng hạn như Dân biểu Colorado Jason Crow, Dân biểu Massachusetts Seth Moulton và Thượng nghị sĩ Michigan Eliza Slotkin — những người có thể truyền lại tinh thần của Truman và John F. Kennedy cho đảng. Thông điệp về khả năng phục hồi và tự do này cũng có thể hấp dẫn ít nhất một số cử tri của Trump, những người đã bỏ phiếu vào tháng 11 cho một nước Mỹ tốt đẹp hơn — chứ không phải một nước Nga mạnh mẽ hơn.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng thứ Sáu là một ngày đen tối – đối với Ukraine, với thế giới tự do và với danh tiếng của nước Mỹ từng đại diện cho các nguyên tắc của “Hiến chương Đại Tây Dương”.
Roosevelt và Reagan sẽ phải trở mình dưới nấm mồ đang nằm, cũng như Churchill và Thatcher. Bây giờ chúng ta phải có trách nhiệm lấy lại danh dự cho nước Mỹ và cứu nó khỏi những kẻ côn đồ chính trị đã làm hoen ố nó trong Nhà Trắng.
———————————
RELATED ARTICLES

6 COMMENTS

  1. What’s up to eery body, it’s my first visit off this
    blog; thios webpagbe ijcludes rmarkable and inn faxt
    good matferial iin faavor oof visitors.

  2. Your blog is a testament to your dedication to your craft. Your commitment to excellence is evident in every aspect of your writing. Thank you for being such a positive influence in the online community.

  3. Excellent blog here Also your website loads up very fast What web host are you using Can I get your affiliate link to your host I wish my web site loaded up as quickly as yours lol

  4. Your blog is a testament to your passion for your subject matter. Your enthusiasm is infectious, and it’s clear that you put your heart and soul into every post. Keep up the fantastic work!

  5. obviously like your website but you need to test the spelling on quite a few of your posts Several of them are rife with spelling problems and I to find it very troublesome to inform the reality on the other hand Ill certainly come back again

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular