Cụ Kình cùng người Dân Đồng Tâm sau sự cố đấu tranh giành đất ở Đồng Tâm bị chính quyền căm ghét, bỏ rơi. Trong khi đó Đồng Tâm và nhà cụ trở thành bến đỗ tấp nập của Dân oan toàn quốc và của rất nhiều người đấu tranh, phản biện đủ các thành phần đến chia sẻ.
Trên mạng các hình ảnh các nhân vật phản biện bấy lâu bị coi là phản động, thế lực chống đảng… thường xuyên công khai xuất hiện bên cụ Kình… và cụ Kình không thể ngờ rằng, đó chính là chứng cứ để một vụ án chống chế độ được dựng lên thay vì chỉ là một phiên toà phân xử tranh chấp đất đai dân sự.
Kịch bản đã được sắp đặt không khác kịch bản Thái Bình, Thủ Thiêm – có bọn quấy rối chống chế độ.
Báo động Đỏ!
Bắt đầu chỉ là chống tham nhũng, chống cướp đất sau bị nống lên thành phản động, khủng bố…
Báo động Đỏ!
Vụ Thái Bình sau khi có những người lãnh đạo tỉnh thức và có trách nhiệm dám đến Dân, biết nghe Dân đã tránh được cuộc nổi dậy đổ máu.
Vụ Thủ Thiêm lãnh đạo cuối cùng buộc phải nghe sự thật từ Dân, cuối cùng không thể nhắm mắt coi Dân là lũ quấy rối, chống chế độ nữa nên tránh được phát súng tử thủ của một vị tướng chiến trận sẵn sàng bắn kẻ nào cướp đất của ông. Tránh được máu đổ.
Nhưng Đồng Tâm đã đổ máu. Máu của Dân và máu của chiến sĩ công an bị đẩy ra chống Dân.
Xin cúi mình tưởng nhớ tất cả những người đã đổ máu cho một Sự Thật Máu đã đến lúc ra Ánh Sáng Công Lý.
Một Nguyễn Đức Chung không đủ uy tín và đủ tấm lòng vì Dân khi gặp Dân Đồng Tâm như một Phạm Thế Duyệt khi về Thái Bình.
Máu có thể tránh bị đổ đau thương nếu sau cú gặp Dân thất bại của Nguyễn Đức Chung là sứ giả khác cỡ cao hơn, có uy tín hơn, có lòng với Dân, thương Dân hơn.
Tại sao trước khi cho quân bao vây coi Dân như kẻ thù, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, hoặc chủ tịch QH Nguyễn Thị Kim Ngân, thậm chí chủ tịch Nguyễn Phú Trọng lại không trực tiếp gặp Dân để hiểu sự thật?
Lẽ nào với họ sự thật chỉ từ báo cáo đúng quy trình của hệ thống quan quyền của họ mà sự thật không từ miệng Dân?
Trước sự kiện sinh tử đối với mạng Dân và cả mạng người của mình, tại sao các vị không đến với Dân trực tiếp nghe Dân dù chỉ một lần?
Nghe, tự mình cho người mình tin cần điều tra lần nữa. Dân sai thì thuyết phục Dân. Dân sai mà chống đối thì lập hồ sơ khởi tố công khai. Nào muộn? Nào máu đổ? Nào xóm làng tang thương? Nào Lòng Dân ngút trời oán thán?
Chả lẽ đối với các vị, đến với Dân khó đến vậy ư? Các vị nói học tập, noi gương cụ Hồ, cụ Hồ luôn gần Dân, luôn lắng nghe Dân tấm gương ấy sao không học?
Báo chí một chiều đang đổ thêm dầu vào lửa.
Việc tặng huân chương tức tốc cho những người cầm súng chĩa vào Dân cũng đổ thêm dầu vào lửa.
Không có sự vô can của kẻ chủ mưu lừa biến Dân chỉ tranh chấp đất thành kẻ khủng bố chống chính quyền rồi xua hàng ngàn quân đang đêm đánh úp Dân với kẻ bị lừa vì nỗi lo sợ mất đảng, mất chế độ cổ vũ cho hành động ấy?
Sự thật luôn là sự thật!
Nước mắt không phải nước muối và máu không phải nước bọt!