QUỲNH NGUYỄN
Quỳnh ngoan nên được quà,
Bạn tù gửi tặng với lời nhắn:
“Dù ở bất cứ nơi đâu mong Bé luôn nhớ tới những ngày chúng ta bên nhau”.
Để thắt được cái hồ lô này, bạn ngồi rút từng sợi chỉ trong khăn mặt, rồi se lại thành sợi như dây thừng. Dùng hai chân giữ dây và hai tay đan liên tục.
Quỳnh kém môn thủ công nên Quỳnh ngưỡng mộ những ai chịu khó tỉ mỉ như vầy.
Trước đó, bạn của Quỳnh xếp tặng Quỳnh 10,000 con hạc giấy. Giấy được cắt từ những vỏ bánh ngọt mà trại giam bán. Mỗi con hạc kích thước nhỉnh hơn hạt cơm chút xíu.
Ngày Quỳnh ở Trại tạm giam Sông Lô, mỗi ngày bằng cách này hay cách khác bạn gửi cho Quỳnh 7 con hạc với lời nhắn:
“Gấp 1000 hạc giấy để đếm tình yêu đong đầy…”.
Quỳnh kể cho các bạn tù nam nghe về những ngày đầu tiên Quỳnh bị bắt vào năm 2009.
Lúc đó, Quỳnh đã rất sợ hãi. Quỳnh đã làm theo những gì cơ quan an ninh điều tra (PA24, nay là PA92) muốn.
Họ gợi ý cho Quỳnh viết sẵn bản nhận tội. Rút kinh nghiệm từ vụ để luật sư Lê Công Định cầm giấy đọc trên ti vi trước đó. Lần này họ khôn khéo hơn, họ cầm giấy, ngồi đối diện với Quỳnh ở góc khuất máy quay và Quỳnh cứ thế mà đọc như một cỗ máy vô hồn.
Quỳnh sợ – Quỳnh nói rất nhiều lần là Quỳnh không hề can đảm như nhiều người nghĩ.
Quỳnh rút lui, Quỳnh đóng blog.
Quỳnh không phải là anh thư như nhiều người mong muốn!
Quỳnh cũng chẳng tài giỏi gì, Quỳnh chỉ bắt đầu phản kháng từ những việc bình thường nhỏ nhặt trong xã hội.
Và Quỳnh là người dám làm dám chịu!
Mấy bạn tù nam nghe vậy nói: “dám làm dám chịu” thì đúng là dân chơi rồi. Và cứ thế các bạn gọi Quỳnh là chị “Bé Đại Bàng” và mở cửa cho Quỳnh đi vào thế giới của các bạn.
Ở đó, Quỳnh biết công an đánh hội đồng những người yếu thế ra sao.
Ở đó Quỳnh biết công an tát tai người ta đến thủng màn nhĩ ra rao.
Ở đó Quỳnh biết công an lôi người chồng ra đánh đập trước mặt vợ để người vợ ký bản khép cung ra sao.
Ở đó Quỳnh biết công an đánh đòn âm để tù nhân phải thổ huyết rồi sau đó ngã bệnh mà chết ra sao.
Ở đó Quỳnh biết công an ăn tiền ra sao, toà án nhận chạy án thế nào.
Ở đó các bạn chỉ cho Quỳnh thấy công an làm tiền, ăn chặn, ăn cướp, ăn quịt của tù nhân ra sao?
Các bạn dạy Quỳnh rất nhiều thứ!
Hôm nay, Quỳnh nhận quà Quỳnh vui, và Quỳnh muốn nhắc lại với bạn bè rằng:
Quỳnh chỉ là một người bình thường, sống trong sợ hãi như bao người khác và học cách vượt qua nỗi sợ của mình từng giờ, từng ngày để rồi sống có trách nhiệm có hoài bão hơn!
Quỳnh muốn được nói điều mình nghĩ, được thể hiện điều mình muốn bằng quyền công dân của mình và được sống trong một môi trường minh bạch.
Con đường Quỳnh đã đi qua Quỳnh chưa bao giờ hối hận, vì dù có như thế nào, Quỳnh cũng sẽ chỉ nghĩ đến những người đã và đang yêu thương mình để bước tiếp.
Mãi iu ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️😜😜😜😜❤️❤️❤️❤️❤️