Saturday, July 27, 2024
HomeDU LỊCHBLOGChuyện cái cây ở Đức và ở ta...

Chuyện cái cây ở Đức và ở ta…

Nguyễn Văn Thọ

Tôi sống ở Đức ba chục năm. Hai lần bị phạt vì hai lần trong đêm lùi xe chỉ chạm vào cây. Đêm tối như thui, cả hai lần  trong đêm tuyết bay mù mịt, đến tôi bật đèn xe cũng thấy mù mịt, thế mà cảnh sát sao biết mà gửi giấy phạt? Hoá ra trời tối vậy nhưng các cánh cửa sổ đều có tai mắt của nhân dân, chính họ đã báo cho cảnh sát và họ trở thành nhân chứng. Tất nhiên tôi phải nộp phạt theo đường chuyển tiền bưu điện ngay vì nếu giấy hẹn nhắc quá hai lần mà tôi không nộp phạt tôi sẽ ra toà và khi ấy số tiền không chỉ là 200 Euro nữa.

Lại chuyện nữa, khi tôi ở G. Sahnner Strasser, trước cửa khu nhà 5 tầng có cây mận chắc trồng từ khi xây nhà vào thập kỉ 60 thế kỉ 20. Cây rất cao, canh lá xum xuê vươn cao qua cửa sổ phòng tắm nhà tôi. Mùa hè các cành trĩu quả tím tôi thò tay qua cửa sổ tha hồ hái những trái tím ngọt lịm.  Những người Đức thì không hái. Mùa quả, mận rụng đầy dưới gốc tạp thành một lớp quả dầy rồi lên men tha hồ ruồi nhặng. Lại nữa, tầng một có tay Đức đã già, hắn là lính lái tầu ngầm của Hitle, bị thương trong thế chiến Hai luôn đi lại qua cửa. Chân hắn bị tật nên hai lần bị trượt ngã.

Thằng này là dân nazid (phân biệt chủng tộc) nên vài lần gây sự với tôi. Một ngày thấy có tiếng gõ cửa , mở ra thấy hắn, mắt cười thân thiện, tay cầm tờ giấy. Ô chuyện gì? Mỗi lần cứ gặp hắn là hắn đôi mắt gườm gườm, sao hôm nay thân thiện thế? Chuyện gì vật ngài? Hắn gãi đầu rồi bầy tỏ ngay cửa nhà tôi. Hoá ra vì hai lần ngã, hắn nộp đơn lên Thành phố xin hạ cây. Thành phố buộc hắn theo luật pháp phải lấy ý kiến của 9 gia đình sống ở cầu thang có cây mận ấy. Tôi đọc đơn, nghe hắn “”thân thiện”” trình bầy, qua vào nhà lấy bút kí đồng thuận.

Một tuần sau thấy có cái xe đến với một tốp công nhân hạ cây, đào gốc và ngay vài ngày sau trồng trên gốc cây cũ cái cây phong gốc cũng phải hai ba chít tay, cây không bao giờ ra trái.

Tôi đi bán hàng ở chợ một lần đóng đinh vào cây để buộc dây thép lấy chổ treo hàng. Chủ chợ nhìn thấy đến nhắc nhở buộc tôi nhổ đinh ra và bảo, tao tha cho mày không phạt hay báo cảnh sát phạt…

Đến chơi nhà bạn Văn Tất Thắng gần nhà vợ chồng anh, có cái cây sồi cả chục vòng tay ôm, cái cây sồi ấy cũng có tình với Thắng làm anh ấy có xúc cảm mà viết một thiên truyện ngắn năm nào đã in Tạp chí VNQĐ.

***

Ở VN ta gọi là có Tết trồng cây nặng tính phong trào chứ thực ra toàn dân chửa có ý thức với cây coi nó là một cơ thể sống như người bạn với con người, nên cứ ra đường mà xem lời tôi nói. Cây ở Hà Nội chịu trăm khổ nạn, đủ thứ dây rợ buộc chằng, đinh đóng vô tội vạ của ngành điện của ngành bưu điện của các gia đình buôn bán. Gốc cây thì bị các gia đình tha hồ đổ xi măng, xây gạch cho cửa nhà mình đỡ mất một diện tích sử dụng. Và hiện tượng tìm mọi cách giết cây khi nó trồng trước cửa nhà mình và không một ai dám có ý kiến nên cái hiện tượng cây sao cả trăm tuổi ở Lò Đúc gán bó với ba bốn thế hệ bị bức tử từ lâu đến nay phải hạ thì dân tình mới ầm ĩ. Sao lại không đào nốt gốc đi và trồng lại chỗ cũ ấy một cây lớn? Hỏi ra mới biết ở xứ người ta cây của mình trồng trong vườn mình có đường kính quá 50 c.m muốn hạ cũng phải làm giấy xin phép thành phố…

————–

Yêu cây ử? Tình yêu phải có đâu chỉ quyền lợi mà còn có trách nhiệm nữa chứ và trách nhiệm ở ý thức toàn dân của cả xã hội trong cả sự hiểu biết và cần cả luật pháp quy định rất cụ thể hình phạt thật nặng cho tất cả các hành phi xâm hại cây!

RELATED ARTICLES

1 COMMENT

  1. Somebody essentially lend a hand to make significantly posts I might state That is the very first time I frequented your web page and up to now I surprised with the research you made to create this particular put up amazing Excellent job.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular