Không có guốc không phải vì em không có guốc
Người ta thu tang vật đi rồi
Ung dung ra đứng ngoài trời,
Nhìn đất, nhìn đời, nhìn thẳng.
Nhìn thấy đất xoa vào tận gót
Nhìn dân oan nhức nhối tận tim
Nhìn bầy quân cướp mắt lim dim
Nghe dân chửi mà như nghe giao hưởng.
Không có guốc, ừ thì chân bụi,
Bụi phun lấm gót như dân nghèo
Chưa cần rửa, cứ đi về chân đất
Nhìn nhau chân lấm cười ha ha.
Mất một chiếc, ừ thì đi một chiếc
Đi một hai khấp khểnh thọt cũng đành
Gặp đứa gian ta phóng thêm chiếc nữa
Vậy là chân hết thọt ngay thôi.
Ôi chiếc guốc từ trong bùn đất
Ðã về đây họp cùng dân oan
Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Guốc hiền lành, guốc chỉ làm đẹp chân
Guốc bây giờ sống giữa lòng dân
Chung mối hận nghĩa là gia đình đấy
Guốc bay thẳng vào mặt quân cướp
Bay nữa đi cho trời xanh thêm.
Không có guốc, rồi em bị phạt tiền
Tiền cũng hết còn đâu mua lại guốc
Guốc bay mất, thân em liền với đất
Chỉ cần một phút hóa thành phim.
20 tháng 10 năm 2018
CML
Chiếc giày “biếu” chị Quyết Tâm và hành trình 28 năm đi tìm công lý của gia đình chị Nguyễn Thị Thùy Dương
BÀI THƠ VỀ CÔ GÁI KHÔNG GUỐC
Thành phố Hồ Chí Minh sẽ khởi tố nhóm lợi ích vụ Thủ Thiêm?
Quanh vụ ném giày ở Thủ Thiêm
Dân oan Thủ Thiêm: Có sự dàn dựng trong buổi tiếp dân
Mục Sư Nguyễn Hồng Quang bị đánh tại buổi tiếp xúc cử tri Thủ Thiêm
QUAN BÀ Ở XỨ TA
Nguyễn Thị Quyết Tâm, chị lại đây tôi bảo…
Chiếc giày của chị Dương
Người dân Thủ Thiêm: Chúng tôi chẳng còn gì, nhà mất, gia đình ly tán