XÓM ĐẠO LỘC HƯNG ĐÃ HOÀN TOÀN BIẾN MẤT

0
241
Cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng ngày 4/1/2018

[người viết Nguyễn Sài Gòn, báo Người Việt]
SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Chỉ còn là một bãi đất trống trơn với hàng chục chiếc máy xúc, máy ủi, xe lu, xe tải, đang gầm rú như một đại công trường… không thấy một mái nhà, một luống rau, không bóng người, nhưng rập rờn bóng công an thường phục áo xanh áo vàng, cảnh sát cơ động, lực lương thanh niên xung phong đằng đằng sát khí.

Lực lượng này vây chặt từ đầu đường Chấn Hưng (thuộc phường 6, quận Tân Bình – cặp bên hông Công Viên Lê thị Riêng – cho đến cuối đường, trùng trùng điệp điệp, mọi xe cộ đi qua đều bị quát tháo qua mau không được dừng lại.

Công an đến cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng ngày 4/1/2018 Photo: RFA

Không một ai nghĩ rằng mới hôm qua đây là một vườn rau xanh mướt một xứ đạo hiền hòa bây giờ bỗng chốc biến mất như không bao giờ tồn tại trên mặt đất này, chiến thuật “phá sạch ủi sạch giải tỏa sạch” đã thành công ngoài dự kiến.

Nghĩa là trước khi người dân kịp trở tay, quyền khiếu kiện của họ bị triệt tiêu, vì Lộc Hưng bây giờ đã không còn vết tích gì, tất cả đều bị “xúc đi,” quăng đi một nơi nào đó, không có chuyện “tái định cư” hỗ trợ sắp xếp chỗ ở và nhất là “chỉ cưỡng chế nhà xây dựng không phép chứ không có chuyện thu hồi đất” như chính quyền cộng sản đang lu loa với báo chí.

Người dân đã mất hết , nhà cửa ruộng vườn, mất luôn mọi thứ, ngay cả quyền sống, quyền làm người ngay chốn nương thân cũng không còn khi chỉ còn 3 tuần nữa là tới Tết. Hôm qua còn vài người bám trụ ngay chính căn nhà mình bị đập phá thì nay họ cũng biến đi đâu mất tăm.

Vườn rau Lộc Hưng

Phải thừa nhận đây là một trận đánh cướp đẹp một bác xe ôm cay đắng họ giải tỏa mà không cần thông báo trước, không đền bù, không thương lượng, không cần vận động, không cần biết dân sẽ đi về đâu, họ bị tống xuất dân ra đường như một con vật.

Ai cũng biết vườn rau Lộc Hưng là nơi dân Bắc di cư vào Nam từ năm 1954, và họ đã sống chết với vùng đất nầy từ khi chính quyền VNCH hình thành. Dân ở đây đa số là người Công Giáo, họ yêu đời – thuần đạo – quý trọng cuộc sống tự do, nên phải ly hương xuống tàu tránh hiểm họa cộng sản – họ đã đổ máu xương để tạo nên mảnh đất có giấy tờ điền thổ hợp pháp này.

Họ đã chạy, chạy mãi mà vẫn không thoát gọng kềm cộng sản và bây giờ thì nó siết tới tận những luống rau xanh, nó vòng xích sắt ngay chân Chúa, quật sập những căn nhà mồ hôi nước mắt những con chiên của Chúa, để cho “con người cũng không có chỗ gối đầu” đúng như lời kinh thánh.

Họ chỉ chỉ biết cầu nguyện… cầu nguyện… Chúa ban phát cho họ sự bằng an, nhưng Chúa nào có nghe thấy, trời xanh nào có hay, với bọn quỷ dữ thì đó là điều vô nghĩa vì cầu nguyện, tình thần họ có có thể tạm an lành, nhưng liệu có bình an không khi mà ngay cả nơi cầu nguyện cũng không còn?

Chiều cuối tuần nắng gắt bụi mù, trong dòng người xe hối hả trên đường “Cách Mạng Tháng Tám” nhiều người đã cố nhìn vào khu vực Chấn Hưng giờ đã bị “phong tỏa” hoàn toàn. Không biết họ nghĩ gì nhưng có thể đoán rằng “tai họa vẫn chưa giáng xuống đầu mình” và khi nó đến thì chắc cũng có vài người đi qua ngoái lại.

Chúng tôi đã chạy một vòng… rồi hai vòng và thử dừng lại, định móc máy ra chụp vài bức hình nhưng đều bị những đôi mắt lườm lườm nhìn tôi một cách đe dọa “không được chụp hình, muốn bị thu máy không!”

Thử dừng lại trước bản đồ “Quy Hoạch đất xây dựng” như để nói rằng chỗ này có thể “nhìn ngắm” được, nhưng cũng bị ai đó vỗ sau lưng “đi ngay không được dừng lại.”

Ngôi nhà mới xây dựng xong một ngày của anh Huỳnh Anh Tú và chị Phạm Thanh Nghiên đã bị đập nát, giờ chỉ còn là đống gạch vụn.

Vườn rau Lộc Hưng bây giờ đã biến mất hoàn toàn (không chỉ giải tỏa đập phá nhà xây dựng trái phép như họ đã lừa mị truyền thông mà đất vườn bây giờ cũng bị xóa sạch, bị tịch thu sạch) không như dân Thủ Thiêm có thể vạ vật tạm bợ đâu đó trên những miếng đất “tái định cư tạm bợ” để đi khiếu kiện mấy chục năm nay, để rồi nhận một lời hứa của chính quyền cộng sản là “Tôi là người Nam nói giọng Bắc tôi không gạt bà con đâu.”

Bây giờ thì dân công giáo Lộc Hưng mới biết mình bị lừa – vì nói như ông Bí Thư Nguyễn Thiện Nhân “thành Hồ” thì “đó là chuyện rất bình thường.

Bình thường đến mức còn mấy tuần nữa tới tết – dân kêu trời không thấu – khi họ vẫn bị “quẳng ra đường – không biết đi đâu về đâu” một cách vô lương tàn bạo mà không có một lời gải thích nào – ngoài sự dối trá – từ chính quyền cộng sản, cho dù đó là đất đai của ông bà họ khai hoang hợp pháp từ thời chưa có mồ ma cộng sản đến giờ.

386140cookie-checkXÓM ĐẠO LỘC HƯNG ĐÃ HOÀN TOÀN BIẾN MẤT