Về công tác chống tham nhũng và kiểm soát quyền lực.

0
3090

Ông Trọng cùng bộ sậu ban Tổ chức trung ương họp hành về các vụ “kiểm soát quyền lực” và “chống tham nhũng”. Chuyện này là chuyện “nội bộ” của đảng, nhưng thực chất là việc phân bổ quyền lực quốc gia đến cho các đảng viên.

Theo tôi, ông Trọng đang làm chuyện “ruồi bu”. Ngoại trừ thay thế 4 triệu đảng viên là 4 triệu con robot người máy, biết suy nghĩ, biết làm nhưng không biết ăn, thì nạn tham nhũng và việc lạm dụng quyền lực mới có thể diệt trừ. Chớ với tập đoàn 4 triệu con người, bản chất thì tự xưng là “giai cấp vô sản” với mục đích xây dựng một xã hội công bằng. Nhưng thực chất họ chỉ là giai cấp “tài phiệt đỏ” (hay cầm c. cho lớp tài phiệt đỏ) với mục đích xây dựng một xã hội tư bản hoang dã đầy dẫy bất công. Tự bản thân họ thề thốt một đàng với lý tưởng cao đẹp, nhưng thực tế thì làm những chuyện ngược lại. Tất cả trở thành những người dối trá. Không dối trá với lý thuyết Mác Lênin và tư tưởng ông Hồ, thì cũng dối trá với chính lương tâm, lương tri của họ. Vì vậy trong đảng bây giờ không có “người cộng sản tốt”, có “lý tưởng cộng sản”, mà chỉ có đám người “thẻ đỏ tim đen”. Dĩ nhiên loại trừ lớp người già cả, về hưu. Họ gia nhập đảng với trái tim nóng bỏng muốn cải cách xã hội cho tốt đẹp, công bằng hơn (xã hội tư bản).

Lớp người dối trá thẻ đỏ tim đen, họ thừa nhẫn tâm, bạo tàn của người vô sản nhưng thiếu tính “nhân đạo” của tầng lớp sĩ phu cánh tả. Nắm quyền lực trong tay họ ăn tàn, phá nát của dân, của đất nước này không từ một thứ gì.

Nhìn lại đất nước hôm nay, thật là tiêu điều hoang sơ. Bốn mươi năm liên tục hút lên bán, đào lên bán, đốn gỗ trên rừng về bán… Đất nước không còn lại gì, ngoài một bãi ô nhiễm ghê rợn.

Để cứu nguy nền kinh tế đe dọa sụp đổ vì đất nước không còn gì nữa để bán. Con người cũng trở thành món hàng với những phong trào “xuất khẩu lao động”, còn phụ nữ, có giá hơn, với khẩu hiệu “bán trôn cứu đảng”…

Ông lãnh đạo nào lên cũng tán dương sắc đẹp người phụ nữ Việt, không phải để tự hào như là một giá trị cao đẹp “chân thiện mỹ” của người Việt, mà để quảng cáo làm ăn, du hí VN. Tôi hy vọng những người vợ, những đứa con gái, cháu gái… của những vị lãnh đạo này nên xung phong cầm bó đuốc đi đầu, dẫn đường phong trào “bán trôn cứu đảng”.

Bây giờ ông Trọng muốn “kiểm soát quyền lực” của tập đoàn “thẻ đỏ tim đen”.

Ta có thể ví đất nước như một “bồ lúa” mà đảng CS là bầy chuột.

Các tập đoàn khai thác khoáng sản, than đá, dầu khí, điện lực, viễn thông, địa ốc… các công tuy quốc doanh lớn nhỏ… là những bó lúa trong bồ lúa.

Ta cũng có thể ví đất nước như là thân thể một con người mà đảng cộng sản là những con sán lãi.

Các chức vụ lãnh đạo nhà nước, các tỉnh thành, huyện… các tướng lãnh, quan chức trong quân đội, công an…, nói theo ông Tư Sang, là những con “sâu lớn”. Nói cho đúng phải là những con sán lãi hút máu trên thân thể đất nước còm cõi này.

Công tác “luân chuyển cán bộ” trong đảng là lấy con chuột này ra khỏi bồ lúa, vì con này đã mập ú rồi, sau đó bỏ con chuột khác vào thay thế. Còn trong quân đội, công an… con sán lãi vẫn là con sán lãi. Đất nước hòa bình 4 thập niên mà phải nuôi hàng ngàn ông tướng, trong khi thời chiến tranh số tướng lãnh không quá 20 người! Nói chi tới đội ngũ công an! Hãy nhìn đám công an hạng bét là công an giao thông, họ ăn thế nào thì tưởng tượng cái ăn tàn bạo của cấp trên.

Từ khai thiên lập địa sơ khai đến xã hội văn minh, từ xã hội loài thú cho đến xã hội loài người, cốt lõi của sinh hoạt cộng đồng xã hội là việc tranh đoạt quyền lực. Nói theo ông Trọng bây giờ là “công tác phân bổ cán bộ”.

Trong “xã hội” loài chim thì không có “bầu bán”, dân chủ tập trung hay dân chủ tư sản. Con chim đầu đàn chiếm lĩnh “quyền lực” trong bầy vì lẽ con chim này khôn ngoan, có khả năng dẫn dắt cả bầy đi đến những nơi chốn có đầy mồi ngon, năng ấm. Còn trong đàn sư tử, con đầu đàn là con mạnh nhứt.

Việc tuyển lựa nhân sự, phân bổ hay luân chuyển cán bộ, bề mặt là chon nhân sự lãnh đạo nhà nước, nhưng thực tế là chọn mặt chuột để đưa vào bồ lúa!

Nhân sự cả đảng cộng sản hiện nay đều “cá đối bằng đầu”, không ai có tài năng xuất chúng như những thế hệ đi trước. Ai cũng bất tài, dốt nát, dối trá, nịnh bợ, phe đảng… như nhau. Ai dễ nhịn ai trong vấn đề lãnh đạo ?

Nếu họ là đàn chim thì quá dễ. Con nào kinh nghiệm, tinh khôn thì lên làm lãnh đạo. Nếu họ là đàn sư tử thì cũng dễ. Con nào mạnh thì con đó lên.

Nhưng trong đảng họ áp dụng nguyên tắc “dân chủ tập trung”, thiểu số phục tùng đa số, cấp dưới phục tùng cấp trên. Rốt cục tất cả quyền lực nằm trong tay ông Trọng.

Ông Trọng như “cụ tổng” tóc bạc phơ, tay cầm phong bì màu đỏ tượng trưng cho quyền lực, đang ngồi trên ghế cao xem bọn “cá đối” xum xoe nịnh bợ ở bên dưới chờ được “ơn mưa móc”.

Nếu không có cơ chế nào kiểm soát được quyền lực trong tay ông Trọng thì không có cơ chế nào kiểm soát “quyền lực” nói chung.

Ở các nước dân chủ văn minh, “quyền lực quốc gia” (bây giờ gọi là quyền lực nhà nước) thuộc về nhân dân. Người dân trao “quyền lực” này cho những người đại diện lãnh đạo họ, trong một nhiệm kỳ thời gian đã xác định trước, qua một thể thức bầu cử tự do. Quyền lực như vậy vừa “chính danh”, vì được sự ủy thác của người dân, vừa bị “kiểm soát” bởi chính người dân, bằng lá phiếu của họ, cũng như bằng các định chế quyền lực khác (lập pháp, tư pháp) cấu thành quyền lực quốc gia.

Lấy cái gì để bảo đảm rằng đảng viên do ông Trọng và ban tổ chức trung ương đảng tuyển chọn “xứng đáng” để lãnh đạo, thí dụ bí thư hay chủ tịch UBND thành phố Hà Nội (hay Sài gòn) ?

Không có gì hết. Nếu so sánh Hoàng Trung Hải, Nguyễn Đức Chung ở Hà Nội ta có thể tìm hàng triệu người tài giỏi hơn trong số 90 triệu người dân. Ở Sài gòn ta cũng có thể tìm hàng triệu người giỏi hơn Nguyễn Thiện Nhân hay Nguyễn Thành Phong.

Đảng CSVN, như đã nói, đó chỉ còn là một tập hợp những người dối trá, dốt nát, “thời cơ chủ nghĩa”, vì họ không có lý tưởng nào, ngoài “lý tiền” và “lý quyền”.

Những người này có đeo 10 cái bằng tiến sĩ, quyền lực của họ được sự chuẩn nhận của ông Trọng, thì cũng không có “chính danh” để lãnh đạo.

Quyền lực của ông Trọng không chính danh, không có cơ chế nào kiểm soát được ông Trọng, thì tất cả những hành vi chỉ định cán bộ của ông Trọng cũng đều không chính danh.

Quyền lực như con ngựa bất kham. Nó cũng như con chuột tự tung tự tác trong bồ lúa.

Nỗ lực “đốt lò” của ông Trọng là vô ích. Bắt con chuột này vì thấy quả tang nó ăn lúa nhiều quá, trong khi hàng triệu con chuột khác ăn còn nhiều hơn, nhưng nó giỏi trốn dưới những bó lúa, (hay dưới ống quần ông Trọng), thì không thể bắt được.

Chỉ có một chế độ dân chủ pháp trị, quyền lực phân lập kiểm sóat lẫn nhau, chế ngự lẫn nhau, thì mới có thể diệt trừ được nạn tham nhũng, nạn lạm dụng quyền lực hay “chạy chọt” quyền lực.

Những chuyện mà ông Trọng đang làm là những chuyện “ruồi bu”, không đi tới đâu. Nhưng biết đâu đó là mục tiêu của “cụ tổng”. Bởi vì trong một bầy chuột, con này lên cầm đầu thì phe cánh của con này phải được ưu tiên.

244940cookie-checkVề công tác chống tham nhũng và kiểm soát quyền lực.