MỘT ĐỜI KHỔ ẢI

0
440
BẠCH CÚC

Tôi nhận được điện thoại của em, em bảo sẽ xuống #Bachcuchomestay ít ngày, em đau khổ và mệt mỏi quá!

Gặp tôi, em không kìm được cứ thế mà nấc lên nức nở, rồi em kể chuyện đời em:

Chia tay mối tình đầu, em vội vàng lấy chồng sau 2 tháng quen biết để dằn vặt người cũ. Làm vợ người ta rồi em mới biết, em gặp phải kẻ…điên loạn!

Mới cưới nhau được hơn tháng, 2 vợ chồng đi đám cưới cô bạn thân. Em gặp lại bạn học cũ, trai có gái có nên em hớn hở qua bàn họ ngồi chơi, tươi cười trò chuyện. Đang vui chồng em bỗng kéo em đứng phắt dậy, lôi xềnh xệch tay bắt ra về, đi đường hắn lái xe hết ga mấy lần muốn hất em xuống đất. Về tới nhà là một trận đòn thù đầu tiên dằn mặt, em lê lết bầm tím toàn thân. Em bị chồng đánh vì can tội: nói chuyện với bạn trai (bạn học cũ).

Sau đó là chuỗi ngày tháng khổ ải: xe máy em bị gắn định vị, em đi đâu, làm gì chồng cũng biết và kiểm soát từng giây từng phút. Điện thoại em không được cài password, tối nào đi làm về chồng cũng kiểm tra chi tiết cuộc gọi đi, gọi tới, có xóa cũng vô ích vì chồng có cách xin được bản sao kê chi tiết từ nhà mạng, cứ có vấn đề nghi ngờ là hắn nọc em ra đánh thâm tím mặt mày, đi làm em phải đeo khẩu trang vì xấu hổ…

Cơ quan em làm cách nhà khoảng 20 phút chạy xe, trưa nào chồng em cũng lượn 1 vòng tới cơ quan chờ xem hôm đó em đi ăn trưa với ai, uống cafe với người nào, riết rồi đồng nghiệp không ai dám lại gần em, điện thoại cũng không dám vì họ luôn bị chồng em gọi tới bất ngờ hỏi tại sao hôm nay lại gọi tới số em… họ sợ: có ngày họ bị oan mạng, đổ máu!.

Oan uổng nhất là lỡ hôm nào em bị muỗi chích để lại vết đỏ, y như rằng tối hôm đó sau khi kiểm tra chi tiết chân tay, thân thể em: hắn gầm lên tra khảo em chui vào đâu, rúc vào có xỉnh nào, với ai mà bị muỗi chích? Rồi hắn khẳng định vết này không phải vết muỗi cắn, chắc chắn có thằng nào đó mò mẫm thân thể em, kế tiếp là một trận đòn tím mặt…ôi Chúa ơi!!!

Đỉnh điểm cao trào khiến em phải trốn khỏi nhà xuống gặp tôi là vì:

Cả hơn tháng nay không đêm nào em được ngủ yên, đêm nào chồng cũng vật em ra bắt làm tình để em không còn sức mà nghĩ tới thằng khác. Em lê lết quỳ lạy cũng vô ích. Hắn như con hổ đói điên loạn, dày vò, cày nát thân thể em hàng đêm để giải tỏa ẩn ức hờn ghen, tuyệt vọng, bế tắc!

Tôi thắc mắc hỏi tại sao em có thể chấp nhận một cuộc đời khổ ải như vậy? Tại sao em không ly dị? Tại sao không báo cho gia đình người thân giải cứu?

Em òa khóc to hơn, em bảo em đã viết hàng trăm lá đơn ly dị, cứ mỗi một tờ đơn là một trận đòn xấp mặt, rồi hắn lôi hai đứa con em đi, dọa giết cả 2 con nếu con mẹ khốn nạn đòi ly dị. Vì quá hiểu, quá sợ hãi những cơn điên cuồng của hắn, em phải tiếp tục chịu đựng…chịu đựng đã hơn 10 năm!!!

Nghe xong câu chuyện, không còn sức để phẫn nộ, tôi chỉ còn biết thở dài rồi khuyên nhủ em những điều thực sự cần thiết và cực kì quan trọng để em tự cứu lấy đời em!

Tôi thật không ngờ, tới thời buổi này mà vẫn còn những con người chấp nhận một cuộc sống hôn nhân hoàn toàn bế tắc như một kiếp khổ ải, sống như thế thì còn tệ hơn cả chết, tại sao và vì sao???

454980cookie-checkMỘT ĐỜI KHỔ ẢI