KHI LUẬT SƯ ĐỐT THẺ: CÔNG LÝ VÀ NỤ CƯỜI 

1
181
LS Lê Quốc Quân

Lê Quốc Quân cùng với Châu Châu 

Lần đầu tiên tôi bào chữa cho một thân chủ (Bùi Ngọc Sơn) là ở tòa án Quận Cầu Giấy vào năm 2004. Sau buổi bào chữa, chủ tọa phiên tòa đề nghị vào phòng cuối phiên xử, tịch thu băng ghi âm và một cái khung in lưới, đồng thời đe dọa bắt tôi tại tòa. 

Vào thời khắc đó: một là tôi chống lại và bị tóm hai là giao nộp mọi thứ cho tòa và ra về. Trong khi tôi đang tranh luận với chủ tọa (thẩm phán Hùng đen) và đại diện Viện kiểm sát quận Cầu Giấy thì tiếng kêu oan của gia đình và em trai tôi – Lê Quốc Quyết – vang lên dữ dội ngoài sân, kéo giật tôi chạy ra ngoài. Và rồi, tôi bỏ lại mọi thứ, cùng gia đình thân chủ, chạy theo xe chở tù ra tận đường Xuân Thủy, trong chạng vạng chiều đông.  

Tôi về phòng, đấm tay vào tường và khóc tức tưởi. 

Những chuẩn bị công phu và giọng nói hùng hồn, những tình cảm dồn tụ bởi khát vọng nung nấu suốt hơn 20 năm làm một trạng sư đã trả về bằng một kết quả đầy cay đắng. Họ kết án thân chủ tôi cao nhất trong khung đề nghị của VKS. 

Tôi làm gì ư?. Học, tiếp tục học. Thật vậy, tiếng gọi của biện sư Tulius Cicero từ cổ đại La Mã mời gọi tôi, hơn một nửa tổng thống Hoa Kỳ (25/44) là luật sư thôi thúc tôi, Luật sư Phan Anh, Luật sư Nguyễn Mạnh Tường, LS Nguyễn Hữu Thọ… tiếp tục là tấm gương để tôi nhìn vào mỗi ngày và phấn đấu. 

Rồi tôi đi du học. Biết nhiều điều hay, biết giá trị của nghề, tôi càng khát khao bảo vệ công lý mãnh liệt hơn khi trở về. 

Anh Ba Sàm trước toà án cộng sản

Như một quả bóng bị đập xuống đất, suốt nhiều lần đối mặt với va đập và đàn áp, tôi lại nẩy lên cao hơn. Mỗi ngày một cố gắng hơn vừa làm cố vấn luật pháp cho các tổ chức nước ngoài vừa miệt mài rèn dũa việc bào chữa. 

Cho đến khi họ bắt tôi vào tù, không phải 1 lần mà là 3 lần tù. Ở một góc tù Hỏa Lò, những kẻ tù hình sự diện “sans famille” túm tụm góc cuối thảo luận và người họ ghét nhất có lẽ là tôi – một luật sư. 

Một cậu nói: “Vụ em, thằng luật sư nổ bằng tiếng Việt – cứ 5 triệu bớt 1 năm”. Cậu khác bảo: “Đó là qua luật sư, đấm thẳng tòa 2 triệu 1 năm”. Nhiều tù nhân tin rằng đưa 5 triệu cho luật sư thì thẩm phán chỉ nhận được 2 triệu và vậy là thay vì được giảm án 2 năm rưỡi, họ chỉ được giảm án 1 năm. 

Không lâu sau tôi bị chuyển sang khu vực bệnh xá cho tù chính trị và được nghe đài do ông Nguyễn Hữu Khai, chủ công ty Đông Nam Dược Bảo Long đưa vào. Tiếng nói Chân Trời Mới, VOA, RFA, BBC qua chiếc Radio trong tù là niềm vui không thể diễn tả của tôi trong suốt một tháng trời. 

Những gì tôi nghe thấy nuôi dưỡng ý chí và lòng quyết tâm của tôi, cho tôi niềm tin vào công lý và sự thật, tiếp tục sống động cùng tôi suốt nhiều năm trong tù. 

Tôi bị hủy “Chứng chỉ hành nghề luật sư” khi tuổi nghề còn non trong khi ước mơ thì dâng tràn. Đó là một cú sốc lớn và việc theo đuổi vụ kiện đòi lại chứng chỉ mang lại cho tôi vô cùng nhiều phiền toái. Đoàn Luật sư đổ lỗi cho Bộ Tư Pháp, Bộ Tư Pháp nói do Bộ Công An, BCA bảo đây là vấn đề của Đoàn Luật sư. 

Đá đi đá lại làm tôi hoa cả mắt. 

Đốt đi, nhìn ngọn lửa cháy, tôi rực sáng một niềm vui. Đốt đi, tôi cứ tự mỉm cười. Đốt đi, tôi thấy thấp thoáng đâu đó cả một bầu trời trong xanh và một ánh mặt trời. 

Khi đốt, tôi cũng nhớ câu thơ của Bùi Giáng: 

“Đi lìa xa xứ sở của mặt trời

Thì chuyện cũ cũng như từng chưa biết”

651340cookie-checkKHI LUẬT SƯ ĐỐT THẺ: CÔNG LÝ VÀ NỤ CƯỜI 

Reading your article has greatly helped me, and I agree with you. But I still have some questions. Can you help me? I will pay attention to your answer. thank you.