Saturday, May 18, 2024
HomeDU LỊCHBLOGHÃY BAO DUNG VÀ SOI XÉT LẠI CHÍNH MÌNH

HÃY BAO DUNG VÀ SOI XÉT LẠI CHÍNH MÌNH

Huỳnh Thị Tố Nga

Nội dung tôi đề cập dưới đây sẽ không có gì mới, nhưng nó vẫn đang là vấn đề tồn tại hàng ngày, hàng tháng, hàng năm đối với tình hình xã hội của Việt Nam trong hàng chục năm qua. Đó là vấn đề công kích những người lên tiếng cho cộng đồng và những người đối lập, bất đồng quan điểm với chế độ cộng sản. 

Đối với lực lượng công an, các đài truyền thông của đảng và lực lượng dư luận viên được đảng đào tạo bài bản để công kích, bôi bác, hạ nhục những người đấu tranh và những người bất đồng quan điểm với chế độ, chúng ta không kể đến vì đó là sự bình thường, khi bị đụng đến quyền lực và quyền lợi, họ làm mọi cách để triệt tiêu, chống đối lại những người đấu tranh để bảo vệ chén cơm và cái ghế của họ, thì chúng ta không có gì phải ngạc nhiên. Vấn đề của họ là, họ không nghĩ đến hậu quả khi họ bị thoái trào, cả mấy đời con cháu họ sau này phải sống thế nào nếu họ cứ tiếp tục làm tổn hại đến người dân vô tội. Những người đấu tranh chúng tôi với họ đã phân rõ hai chiến tuyến, thì việc họ dùng cường quyền để đàn áp, đối với chúng tôi, không bất ngờ hay oán hận, đã bước vào con đường này là chấp nhận. Tôi từng nói rõ với điều tra, hãy ngồi lại nói chuyện như những người văn minh, hãy nhìn nhận sự đối lập về chính trị là điều bình thường, xét về cá nhân giữa người và người với nhau, các anh và tôi như nhau, cùng là người Việt Nam máu đỏ da vàng, tại sao lại xem chúng tôi là thù địch? Trong khi bản thân tôi, chưa từng thù oán họ, tôi làm vì lợi ích cộng đồng, chứ không vì bất cứ thù oán hay lợi ích cá nhân nào. Họ trả lời, vì những người như tôi đụng đến chén cơm của họ. Tôi nói, nếu chén cơm đó ảnh hưởng đến quyền lợi của nhân dân, thì họ có nên xem lại hay không? Và tôi nhận thấy rằng, họ không quan tâm hoặc không nhận ra điều đó. 

Nhưng không phải tôi muốn nói về lực lượng này. Điều đau lòng mà tôi đang muốn nói là chính những người dân im lặng đang được hưởng quyền lợi đổi từ xương máu, công sức của những người đấu tranh, hoặc chính những người cũng đang góp phần lên tiếng các vấn đề xã hội, hoặc chính những người cũng đã từng đấu tranh, lại công kích nhau. Những người này, ít hay nhiều cũng có tìm hiểu xã hội, hiểu được sự quan trọng của việc lên tiếng cho cộng đồng, thế nhưng không hiểu vì lý do gì, họ lại ác cảm và miệt thị người đấu tranh. Nếu người đấu tranh đơn giản lên tiếng vì lý do cá nhân thì họ cho rằng đấu tranh vì lợi ích cá nhân chứ không phải cho cộng đồng, ngược lại, có những người thật sự vì cộng đồng mà đấu tranh, họ lại rêu rao là những người này đạo đức giả. Thật sự không hiểu sao họ lại có tư tưởng cực đoan như vậy. 

Các bạn nên nhìn nhận rằng, trước hết, con người không phải thần thánh, người đấu tranh cũng như các bạn, cho dù họ đấu tranh vì lý do gì, vì cá nhân họ hay vì cộng đồng, thì các bạn cũng nên nhìn nhận kết quả đem lại có hiệu quả hay không? Có đem lại kết quả chung hay không? Chứ không nên soi mói lý do vì sao họ đấu tranh. Ít nhất thì họ cũng đã công khai lên tiếng và đã từng tù đày, hoặc đang bị tù đày, họ cũng đã can đảm hơn tỷ lệ lớn sống trong im lặng. Ngoại trừ những trường hợp, đấu tranh sai đường, sự nhìn nhận về chính trị – xã hội còn mập mờ, càng “đấu tranh” càng làm lợi cho chế độ thì tôi không kể đến, ngoài ra, đã đấu tranh đúng với thực trạng, thì cho dù lý do cá nhân hay cộng đồng, cũng có những kết quả góp phần thay đổi cho xã hội, vậy thì các bạn nên có sự nhìn nhận khách quan cho họ. 

Lại nói đến “đấu tranh”, đa phần những người hay công kích, họ tránh né hai từ này. Tôi không hiểu vì sao các bạn tránh né và miệt thị nó, các bạn sợ hãi nó? Đấu tranh đúng cách, là chống lại sự bất công, độc tài, chống lại sự hủ bại lạc hậu và tìm giá trị tự do cho xã hội, vậy thì tại sao lại không dám nhận mình là người đấu tranh, lại cười cợt, dè bỉu người đấu tranh như vậy? 

Và các bạn hay có quan điểm, bắt “một vài con sâu làm rầu nồi canh” trong giới đấu tranh, rồi quơ luôn một nắm, chửi bới tất cả những người không liên quan khác, đây là cách nhìn cực đoan, dù là tầng lớp nào, thì cũng có người tốt, người xấu, đó là tính chất đa nguyên tự nhiên, làm sao mà cào bằng với nhau được, hãy tập cho mình cách nhìn khách quan, ai làm nấy chịu. 

Các bạn than vãn rằng, đất nước này đang tan hoang, mà có nhìn lại rằng, chính tư tưởng các bạn như vậy đang góp phần làm tan hoang đất nước không, vì cứ bị công kích, thì những người đấu tranh làm sao còn tinh thần mà tiếp tục bước tiếp, họ bị tấn công tứ phía, từ cộng sản và từ chính các bạn, trong khi các bạn đang là đối tượng được thụ hưởng từ công sức đấu tranh của họ, vậy thì so với cộng sản, các bạn còn tệ hại hơn.

Tôi viết bài này không phải vì cá nhân tôi bị tấn công, cho đến thời điểm này, tôi vẫn được đa số các anh chị em và các bạn quý mến và ủng hộ, nhưng tôi vẫn viết cho những người khác cũng như cho công cuộc chung, vì nhìn thấy thực trạng các bạn không đoàn kết, bao dung cho nhau. Có vài người công khai công kích, đa số nói sau lưng, lại không tập trung vào việc cần làm, suy nghĩ làm thế nào để có thể thay đổi cục diện, cứ tính toán lặt vặt với nhau, đó là tính cách không văn minh và nhỏ nhặt. Gieo hành vi, tư tưởng thế nào thì nhận kết quả thế đó, các bạn chỉ biết công kích nhau thì việc các bạn phải sống trong một đất nước rối ren như hiện tại là bình thường, không có gì phải than vãn. Giáo lý các tôn giáo, Phật giáo hay Công giáo, điều nói đến việc trước khi nhìn thấy lỗi của người khác, hãy nhìn thấy lỗi của mình. Lỗi của các bạn là nhìn nhận sự việc phiến diện, dùng con mắt bị dính gai của mình rồi thấy mọi việc bên ngoài đều có gai, cái gai đó không phải từ bên ngoài, nó từ trong con mắt các bạn mà ra. 

Tấm hình tôi post kèm theo dưới đây, bảy năm trước, tôi đặt làm avatar cho Facebook gắn liền với tên Selena Zen, lần đầu tôi công khai mặt mũi dù vẫn ẩn danh thông tin cá nhân hoàn toàn. Tôi muốn rằng, dù tôi ẩn danh, nhưng tôi vẫn công khai hình ảnh, chứ không phải núp lén mà viết bài chính trị, rồi bị cho là “chính khách sa lông” hay “chính trị tháp ngà”. Nhưng oái oăm thay, hầu như không ai tin đó là tôi, đa phần cho rằng tôi dùng hình ảnh giả để câu like, câu view. Họ nghĩ tác giả là “ông già” nào đó. Đến khi tôi bị bắt, thì mọi người mới thấy rằng tôi là người thật, việc thật. Vấn đề ở đây là gì? Đó là do cách nhìn của các bạn, chứ không phải do bản chất sự việc, nếu các bạn không nhìn nhận được, thì cho dù đó là sự thật, các bạn vẫn ngộ nhận, ngược lại, có khi là giả, các bạn lại nhìn thấy là thật. Tương tự, cho những người khác và những sự việc khác, sự nhận thức rất quan trọng, không phải những sự việc các bạn cho là đã nhìn nhận đúng/sai thì chắc chắn là đúng/sai.

Nếu muốn bước đi trên đường dài và khó khăn, các bạn hãy biết bao dung, bao dung cho chính bản thân các bạn và cho người khác. Trước khi soi xét người khác, hãy soi xét chính mình, xem suy nghĩ, quan điểm của mình về người khác đúng hay chưa. Nếu không thể thương yêu người khác, cũng đừng nên ghét bỏ họ, vì họ chưa từng làm tổn hại các bạn. Hãy bớt công kích và miệt thị, bớt phiến diện và nhìn nhận sự việc một cách khách quan, cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn.

HUỲNH THỊ TỐ NGA

April 12, 2024

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular