Chỉ vài ngày sau khi tôi trở về Đức, tối 19.2.20 một kẻ say máu cực hữu, phân biệt chủng tộc đã nổ súng ở Hanau, giết chết 9 người. Sau đó y về nhà giết chết mẹ đẻ rồi tự sát. Trước đó vài ngày, công an Đức mở đợt truy quét diện rộng tại 6 bang để phá kế hoạch bạo động của tổ chức cực hữu “Gruppe S”. Cuối năm 2019, vụ xả súng ở vào nhà thờ Do Thái ở Halle và vụ giết ông thị trưởng Lubke vì quá thân thiện với người tỵ nạn đã khiến nước Đức rung động.
Các vụ bạo hành này là kết quả của tư tưởng chủng tộc đang trỗi dậy mà sự thăng tiến của đảng cực hữu AfD là một minh chứng. Bất chấp sự tẩy chay của các lực lượng tiến bộ, của toàn bộ truyền thông Đức, cái bóng ma AfD đang lừ lừ tiến tới.
Đầu tháng 2, Nghị viện bang Thueringen lâm vào khủng hoảng: Đảng theo chủ nghĩa neo-liberal FDP và đảng trung hữu CDU đã dựa vào phiếu của đảng cực hữu AfD để lật liên minh trung tả gồm đảng Cánh Tả (Linke), đảng Xã hội dân chủ (SPD) và đảng Xanh. Điều tồi tệ ở đây là: Trước ngày bầu cử, tất cả các đảng phái chính trị đều cam kết sẽ không hợp tác với đảng cưc hữu AfD. Sự trở mặt này của FDP và CDU đã làm cả nước Đức phẫn nộ. Ban lãnh đạo đảng FDP liên bang đã đề nghị ông Kemmerich, lãnh đạo FDP của bang Thueringen, mới được Afd bầu làm thủ tướng phải từ nhiệm. Thủ tướng Đức Merkel cũng lên án kết quả bầu cử và đề nghị bầu cử lại. Hiên nay Bang Thueringen đang là con thuyền không có lái và AfD đang muốn chơi trò cướp biển nổi loạn trên tàu. Tới đây, nếu bầu cử lại, phe tả dù có đủ phiếu bầu thủ tướng thì rất có khả năng các nghị sỹ AfD sẽ chơi trò bỏ phiếu cho chính thủ tướng cánh tả để bôi nhọ ông ta.
Sở dĩ AfD có khả năng phá rối nền chính trị Đức như vậy không đơn giản vì họ giỏi, mà chính vì một bộ phận xã hội Đức đang bị chi phối bởi truyền thông bóp méo. Những thông tin của lực lượng dư luận viên chuyên nghiệp cực hữu đưa ra khiến một bộ phận dân chúng lo sợ sự lấn át của người nhập cư, lo sợ sự hủy diệt của văn hóa Đức. Họ rơi vào cái bẫycủa tư tưởng “Nước Đức trên hết”.
Từ lâu chính phủ Đức và EU đã ra những sắc luật để chống lại các tư tưởng độc hại trên mạng xã hội. Ngoài việc chống lại các Fake News, khái niệm “Tội phạm hận thù” (Tiếng Đức = Hasskriminalität, tiếng Anh = Hate Crime) đã được đưa vào luật hình sự của khoảng gần 40 nước Châu Âu, Bắc Mỹ và Nam Mỹ.
Một trong các hành vi bị ghép vào “tội phạm hận thù” là các lời nói, bài viết mang nặng các định kiến, kỳ thị về chủng tộc, giới tính, tôn giáo…
Ủy ban EU đã yêu cầu các nhà mạng Facebook, Google, Twitter v.v.. phải có trách nhiệm xóa những lời nói, bài viết bao hàm các tội phạm trên đây, thậm chí cấm cửa những kẻ phát biểu.
Nhưng chính phủ Đức đã tiến thêm một bước nữa. Ngày 19.2.2020 trước khi vụ thảm sát Hanau xảy ra “Đạo luật chống tội phạm hận thù trên mạng” đã được thông qua.
Theo đạo luật này, các nhà mạng phải cung cấp cho Cục hình sự liên bang Đức BKA địa chỉ, tên tuổi, thông qua IP của những kẻ có các phát ngôn gây hận thù, đe dọa người khác hoặc truyền bác các tư tưởng phát xít, chủ nghĩa khủng bố hồi giáo….
Vì EU là một không gian mạng thống nhất nên đạo luật chống tội phạm hận thù trên mạng chắc chắn sẽ không nằm trong biên giới Đức. Chủ nghĩa phát xít mới và các tổ chức cực đoan hồi giáo hoạt động xuyên biên giới sẽ khiến đạo luật này mau chóng được EU hóa.
Tư pháp Đức coi đây sẽ là một cách hạn chế hữu hiệu hoạt động của bọn dư luận viên cực đoan.
Khi tôi viết về cuộc viếng thăm gia đình bà Thành ở Đồng Tâm, có rất nhiều kẻ nhảy vào FB của tôi, chửi bới tục tĩu và không ít những lời đe dọa có thể khép vào tội phạm hận thù. Sự vô văn hóa của đa số các lời bình đó không thể coi là của các “dư luận viên”, vì chúng không thể tạo ra dư luận, mà chỉ tạo ra sự tởm lợm.
Trong vũng bùn ghê tởm đó thỉnh thoảng cũng chen vào những câu sạch sẽ hơn [1]. Nhưng tất cả chúng đều có một đặc điểm chung: Các lời bình đó đều tránh được hệ thống báo tin của FB. Ví dụ nếu ai đó bình luận bài viết, FB sẽ nhắn tác giả để tác giả vào xem mà trả lời. Nhưng các câu thóa mạ. đe dọa của đám chửi thuê thì được lập trình đến mức hệ thống thông báo của FB không nhận ra.
Như vậy tác giả không biết là chúng đang vào nhà mình bôi bẩn. Chỉ đến khi có lời bình của người tử tế thì tác giả mới được FB nhắc để vào tương tác. Lúc đó mới ôi thôi… Thế là xóa, block mỏi tay.
Chỉ đơn cử việc đó cho thấy đám chửi thuê được tổ chức và trang bị các công cụ gây hận thù mà vẫn lọt lưới nhà mạng.
Bọn cực hữu và khủng bố Islam ở Châu Âu chắc phải cắp sách sang Việt Nam học cách gây án trên mạng.
[1] Ví dụ như họ bảo tôi nói dối là Phấn và tôi cùng học lớp 8 ở Bình Đà, rằng hồi đó ở Bình Đà chỉ có cấp 2 không có lớp 8. Họ không biết rằng từ 1966-1970, trường cấp III Hà nội A2 đã sơ tán về Bình Đà.)