Friday, July 26, 2024
HomeDU LỊCHBLOGCuộc gọi đầu tiên của chồng từ trại 6 Nghệ An.

Cuộc gọi đầu tiên của chồng từ trại 6 Nghệ An.

Trịnh Nhung

15/2/2023. 

Cuộc gọi đầu tiên của chồng từ trại 6 Nghệ An.

Từ ngày biết anh Thuận bị chuyển trại, em cũng bắt đầu mong chờ cuộc gọi hàng tháng của anh.

 Chiều nay lúc 15h30 nhìn thấy cuộc gọi từ một số lạ, đầu số của Nghệ An, em liền bắt máy ngay. Phía bên kia vang lên giọng nói quen thuộc: 

– ” Nhung à!”

Em biết ngay là của anh người yêu nơi xa gọi về. Em vui quá đến nỗi nói lắp ba lắp bắp. Biết anh đã bị chuyển trại từ đầu tháng nhưng mãi đến hôm nay mới xong thủ tục để đi thăm anh. Trong lòng cứ bất an, sợ anh thiếu thốn nhiều thứ. Anh Thuận bảo em đừng lo lắng quá, thăm anh lúc nào cũng được. Anh được chuyển vào ở cùng phân trại 2 với bác Nguyễn Văn Túc, anh Hùng Gàn, anh Trương Minh Đức …

Chỉ có 10 phút gọi điện ngắn ngủi nên hai vợ chồng cũng tranh thủ nói chuyện. Anh nói rằng sức khỏe anh ổn, dặn dò em gởi thuốc uống, sách, vở, bút, giấy cho anh. Anh dặn mang vừa đủ cân trại cho phép thôi, đừng mang đồ nhiều quá mất công lại phải xách về mà vất vả thêm. 

Anh nói thêm trong trại anh cũng được cho ra một khoảng sân để tập thể dục, chơi thể thao cùng anh em. 

Em hỏi anh tết vừa rồi anh ăn tết ở trại tạm giam tỉnh Thanh Hóa thế nào. Anh Thuận nói là anh bị chuyển trại đúng hôm 29 Tết tức là ngày 20 tháng 1 dương lịch, sang hôm sau là được hưởng chế độ ăn Tết trong trại 6 luôn. 

Vậy là hôm 28 tết, em lật đật lên trại tạm giam hỏi thăm thì họ nói anh vẫn còn ở đó, qua hôm sau thì họ chuyển anh đi luôn. Nhưng họ lại nói với em anh bị chuyển đi ngày 30 tháng 1. Giấy thông báo chuyển trại đã được trại tạm giam gởi cho em nhưng đến bây giờ em vẫn chưa nhận được. 

Anh Thuận có nhờ em gởi lời hỏi thăm đến gia đình hai bên nội ngoại và bạn bè thân hữu. 

Em dặn anh phải giữ sức khỏe và giữ tinh thần thật thoải mái. Trước khi hết giờ anh nói : ” Anh yêu thương hai mẹ con nhiều lắm”. 

Em định sẽ trả lời ngay : ” Em cũng yêu anh” . Nhưng mà sao cứ thấy ngượng ngượng, chẳng mở miệng ra được. Tắt máy rồi mà cứ tiếc nuối và tự trách mình: ” Sao trên Facebook mình mạnh mồm thế, mà đến khi nói chuyện trực tiếp lại đơ ra, câm như hến”.  

Dư âm cuộc trò chuyện làm em lâng lâng từ chiều đến giờ. Câu chữ cứ nhảy loạn xạ. Biết sức khỏe anh vẫn ổn, sau gần một năm rưỡi bị giam một mình, nay được ở cùng với anh em bạn bè cùng chí hướng, em cũng yên tâm phần nào. 

Chút niềm vui này em xin san sẻ cùng mọi người. Cảm ơn mọi người đã luôn đồng hành cùng anh Thuận và gia đình em trong suốt thời gian vừa qua.

https://www.facebook.com/medadantoc.duma/posts/pfbid064Dogegbta4CvQ8BqqridRhbDhEWUyPt77jjP9AMZadjgEjwNxjngJcLdK7XbLdpl

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular