Friday, July 26, 2024
HomeDU LỊCHBLOGChuyện tình núi Hương Sơn-phần 2

Chuyện tình núi Hương Sơn-phần 2

Bùi Thanh Hiếu

Ở thành Nam năm ấy có một người con gái rất đẹp, cô tên là Hồng. Cô có mái tóc dài ngang lưng, mi cong triũ làm say đắm bao nhiêu chàng trai.

Có nhiều người theo đuổi, cô nhận lời yêu là một sĩ quan an ninh ngầm, anh phải ra nước ngoài học đào tao nghiệp vụ ở một nước CNXH ở châu Âu. Đó là những năm đầu thập kỷ 80 của thế kỷ trước, lúc mà khối CNXH ở châu Âu vẫn còn hùng mạnh.

Thư từ phương xa qua thư lại, năm này nối tiếp năm khác, tình cảm cứ dần nhạt đi, như các cụ nói xa mặt cách lòng. 

Bên cạnh cô bao nhiều chàng trai hàng ngày theo đuổi. Còn viên sĩ quan an ninh trẻ vì tính chất nghề, luôn sống trong bí mật.

Ngày nọ chàng sĩ quan an ninh gửi cho cô lá thư cuối cùng.

– Em lấy chồng đi, anh ở bên này đã lấy vợ không về nước nữa.

Cô gái sụp đổ, cô trầm cảm phải vào viện chữa trị. Trong thời gian ở viện, vị bác sĩ lớn tuổi đã có gia đình đã lắng nghe, chia sẻ nguyên nhân căn bệnh của cô, rồi ông tỏ tình với cô.

Vị bác sĩ theo đuổi cô thời gian, không ai chắc họ có gì với nhau không, nhưng đời sống cô được cải thiện, cô có xe máy đi lại và nữ trang, những thứ mà thời ấy cùng lứa với cô ít người có được.

Nhưng người bác sĩ ấy đã có gia đình. Người yêu ở biền biệt phương xa, đã có vợ rồi. Cô gái có mái tóc dài ấy cũng tính tương lai cho mình.

Người cô chọn lần này là một sinh viên vừa tốt nghiệp khoa Luật, là một người cùng thành phố với cô, người thư sinh trẻ ấy có tên là Nguyễn Nam Sơn, sinh ngày 2 tháng 6 năm 1960 tại Nam Định.

Theo đuổi Hồng nhiều năm, ở bên cạnh Hồng, chứng kiến mối tình của Hồng với người khác. Chàng thanh niên Nam Sơn không hề nản chí, anh biết nhất cự ly, nhì tốc độ. Anh chờ đợi như con thú săn mồi, đợi lúc thời điểm thích hợp nhất để ra đòn quyết định.

Tình địch của anh là người hơn anh nhiều ưu thế, đặc biệt là cái mác an ninh ngầm, cái mác tình báo, điệp viên là tiêu chí say mê của bao nhiêu cô nàng bất cứ thế hệ nào, bất cứ tuổi tác nào.

Khi tình yêu của Sơn với Hồng vừa được chấp nhận, thì bỗng nhiên người chiến sĩ an ninh từ xa trở về nước. Anh đợi bên hiên nhà Hồng, chờ cô về , anh xuất hiện và nói.

– Anh đây, anh chưa hề lấy vợ, vì nhiệm vụ anh phải nói dối em.

Cô bàng hoàng, chạy ra vườn ôm mặt khóc.

Người tình cũ vì nhiệm vụ cao cả, vì sự nghiệp bảo vệ tổ quốc trước những tổ chức phản động bên ngoài, những thành phần chống đối đảng và nhà nước Việt Nam ở bên ngoài ( chẳng hạn như kẻ đang viết bài này bây giờ ) phải nói những Lời Nói Dối Chân Thật khiến cô thấy cảm động.

Rồi họ cùng nắm tay nhau như bài Nối Lại Tình Xưa.

Bố Hồng biết chuyện, mắng con.

“Ngu thế hả con? Nó ruồng rẫy mày bao năm, giờ về thả mấy lời ngon ngọt đã vội cụp đuôi theo nó tới giờ mới về. Nhục quá con ạ”

Hồng chẳng bận tâm, người yêu cô đã trở về, người tráng sĩ ra đi vì non nước đã trở lại. Cuộc tình của họ càng nồng thắm hơn.

Nhưng định mệnh thật ác nghiệt, có kẻ nào đó đã xúi bẩy đến tai vợ người bác sĩ kia, rằng Hồng là bồ nhí của ông chồng bác sĩ, được ông chu cấp xe cộ, tiền bạc, nữ trang.

Vào một tối của năm 1985, Hồng bị hai người đàn ông và vợ ông bác sĩ bắt cóc mang đến một căn phòng. Vợ bác sĩ sau khi cho hai người kia đánh cho Hồng một trận, cắt tóc cô, rồi đưa ra điều kiện.

– Con đĩ, một là mày ký giấy xác nhận ngủ với chồng tao và nhận tiền bao của ông ấy, hai là mày cầm lọ thuốc ngủ này uống đi.

Hồng đã chọn thuốc ngủ, cô biết nếu việc lộ ra, cô chẳng còn mặt mũi nào để sống với người chiến sĩ an ninh kia được nữa.

Cô về nhà, tắm rửa, dọn dẹp, đốt một số thứ, viết một vài thứ. Rồi lạnh lùng rót nước để chiêu vốc thuốc ngủ, trước khi đi vào cõi chết, cô dặn mẹ cô rằng.

– Mai con nghỉ làm, mẹ cứ để con ngủ nhé.

Cái chết của cô làm xôn xao thành Nam nhỏ bé và nghèo nàn vào năm đó, một người con gái đẹp với mối tình phức tạp với anh sĩ quan an ninh biệt phái công tác ở nước ngoài, với vị bác sĩ đáng kính và với một chàng luật sư trẻ tuổi hiền lành, ít nói.

Bà vợ ông bác sĩ phải ngồi tù, số phận của bà cũng bi thảm, bà bệnh và mất trong thời gian đang ở tù.

Còn chàng sĩ quan an ninh trở lên điên dại, chắc hẳn chàng rất đau đớn. Bao nhiêu năm biệt phái lăn lộn xứ người, để tìm hiểu nội tình bọn phản động hải ngoại, góp công triệt phá chúng để bảo vệ chế độ Việt Nam XHCN. Ngày anh về tưởng được đền đáp, người yêu trong tay và sự nghiệp phía trước rộng mở, anh được cơ cấu lựa chọn hứa hẹn sẽ là một sĩ quan cấp cao trong cục tình báo công an.

Mọi thứ bỗng nhiên sụp đổ trong một ngày định mệnh.

Anh trở nên điên dại, hàng ngày anh chầu bên mộ cô , thắp hương liên tục. Anh vác cả bao tải hương đến để đốt dần. Anh dựng lều bên cạnh mộ cô.

Có người dân nói anh thất tình nên điên, có người lại nói vì anh có nhiều công trạng, anh được cơ câú lên cao, nên có người đã hãm hại anh.

Chuyện đã 40 rồi, chẳng biết người dân thành Nam ai là người nói đúng. Với kinh nghiệm của tôi thì có lẽ anh ấy thất tình mà điên thì đúng hơn, vì lúc ấy anh còn trẻ, có cơ cấu thì chức cũng không đáng phải người ta hạ đôc. Hơn nữa từ những lá thư anh gửi về, cho thấy tình yêu của anh với Hồng rất sâu nặng.

Và anh chỉ điên khi cô mất đi, cho nên nguyên nhân thực sự chỉ có thể là anh điên vì sự ra đi của cô.

Người bác sĩ cũng buồn, ông sống như mộng du, rồi đột tử ít lâu sau.

Hôm Hồng chết, Nam Sơn là người ngoài gia đình có mặt đầu tiên, anh lặng lẽ phụ giúp gia đình,  cũng như lấy đi một số đồ trong căn phòng của Hồng. Trong đó có một bức tranh màu đen có tên là Biển Đêm.

Khi mộ Hồng chưa xanh cỏ, vợ người bác sĩ vẫn còn đang trong trại giam để điều tra xét hỏi, Nguyễn Nam Sơn tìm đến chùa Hương, anh gặp đại đức Thích Viên Thành và phủ phục xin được xuất gia.

Ai cũng nghĩ anh buồn, anh thất tình , anh ngộ thấy sự đời bi sầu nặng trĩu, nên thoát tục đi tu.

Sự thực nhìn bên ngoài như vậy, sự thực cũng đúng gần hết như vậy.

Người chết, người điên, người đi tù…

Người còn lại đi tu cũng chẳng có gì ngạc nhiên.

Nhưng do Nguyễn Nam Sơn tức đại đức Thích Minh Hiền có ân oán với Bùi Thanh Hiếu, một tên phản động cư trú ở nước ngoài, y chuyên sáng tác những câu chuyện bịa đặt hại người. Chẳng hạn y từng vu  vợ ông Nguyễn Xuân Phúc dính đến Việt Á, một năm sau ông Phúc từ chức và khẳng định vợ con ông không hề liên quan. Y cũng từng vu đại gia Nguyễn Cao Trí ẵm 10 nghìn tỷ của bà Trương Mỹ Lan, nhưng 8 tháng sau công an kết luận là anh Trí cầm 40 triệu USD của bà Lan chứ không phải 10 nghàn tỷ như y nói.

Với dã tâm muốn hại người lương thiện đã xuất gia, đã trở thành một đại đức danh vang khắp nước.

Câu chuyện tình đau buồn kia đã 40 năm trôi qua, vẫn bị y khai quật lại để tìm câu hỏi.

– Ai đã thông tin cho bà vợ ông bác sĩ, ai đã xúi bà ý phải bắt cô Hồng ký giấy xác nhận ngoại tình với chồng bà ?

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular