Saturday, July 27, 2024
HomeDU LỊCHBLOGCÂY CẦU Ô THƯỚC

CÂY CẦU Ô THƯỚC

Một tháng hai lần, gia đình Hồ Duy Hải lại tất bật làm các món ăn bị án thích để đem vào trại giam. Một lần là gửi – cuối tháng, một lần là thăm nuôi – giữa tháng.
Đó là quãng thời gian gia đình này nâng niu lắm. Họ tất bật ngược xuôi, vui cũng nhiều mà sau đó buồn cũng sâu.
Hôm 29 vừa rồi, em gái Hồ Duy Hải nhắn báo với tôi: “Em mới đi gửi đồ cho Anh Hải ở trại giam. Ít đồ ăn cơm với đồ ăn khô để dành ăn khi đói! Em cũng gửi thêm ít trái cây ăn cho đẹp da…”

Chuẩn bị thăm nuôi
Trước tôi có nhờ gia đình, tiện thì giúp cập nhật các biểu hiện cảm xúc, tình hình sức khỏe bị án. Không hiểu nổi họ, lúc nào rồi mà còn lo chuyện nhan sắc?
Thực ra, nếu ai từng chứng kiến, hay coi những thước phim, chùm ảnh, thấy họ đã hi sinh những gì, đã điên loạn như thế nào vì Hồ Duy Hải, sẽ hiểu chuyện lo món ngon, trái cây tốt cho sức khỏe, da dẻ bị án là rất bình thường.

Sang sớm
Họ đã đi qua mọi cung bậc cảm xúc của một con người có mặt trên đời. Hạnh phúc có, khổ đau có. Oán hận thấu trời xanh có mà tin tưởng và hi vọng ngút ngàn cũng có… Không gì họ chưa nếm trải, kể cả những thử thách giới hạn chịu đựng của thể xác.
Họ không thể chắc chắn tuyệt đối Hồ Duy Hải có phạm tội hay không, như tất cả chúng ta, bao gồm cả những người điều tra, truy tố, xét xử (vì cơ sở buộc tội lỏng lẻo, sai phạm tố tụng thì ngồn ngộn). Nhưng họ hơn tất cả là đã thấy bị án lớn lên, nghe thấy bị án nói, đọc được khát khao trong mắt bị án,… trong mỗi lần thăm gặp, dặn dò, vỗ về, rồi từ biệt nhau qua song sắt nhà giam.

Cầu treo
Và không như những tử tù vật vã chờ ngày đền tội, bị án Hồ Duy Hải gặp mẹ và em gái là kêu oan, xin mẹ phải tới nhà ông này bác nọ (mà Hải nghe/ biết khi học trên TP.HCM). Bà Loan lại gạt nước mắt, nén đau mà lê bước. Có người trách bị án “hành tội” gia đình. Nhưng bị án kêu xin được với ai ngoài hai người duy nhất được thăm nuôi khi bị án bị biệt giam, án tử treo trên đầu?
Lạ nữa, là việc bị án khỏe khoắn, tỉnh táo, thậm chí còn có ý kiến đánh giá khi em gái đùa sẽ “quen” anh chàng nào đó.
Chuyện thăm gặp của họ làm tôi nhớ tích Mưa Ngâu. Ngưu Lang Chức Nữ vì hoàn cảnh mà chia lìa, mỗi năm chỉ được gặp nhau một lần vào ngày thứ bảy tháng Bảy Âm lịch, rồi khóc tới nỗi nước mắt xuống trần ướt thành mưa.
Ngọc Hoàng vì thương quá mà cho chim Ô, Thước bắc cầu, rồi cuối cùng để họ được gặp và sống bên nhau mãi mãi.
– – –
Thế kỷ 21, chẳng ai tin có Ngọc Hoàng nào cả, trừ đám trẻ con. Người lớn được chỉ rằng phải tin vào Thần Công Lý. Éo le là gặp ngay phải “Hội đồng dao thớt”. Nhưng người phàm liệu có khiển mãi được vị Thần?
Ảnh: Mẹ tử tù #HồDuyHải |

Thắng Thế Lê
RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular