cái giếng này bây giờ lấp chưa?
43 con người vô danh là một con số vô danh không kém
nhưng 32 năm là một quãng thời gian không đủ dài
nhưng dưỡng chất nuôi những thân tre này lớn dậy
là từ
oan hồn và máu thịt
hãy làm một trò performance art đơn giản
— lấy một cái búa bổ củi
— đặt 43 con búp bê rải rác trên mặt đất
…
năm tháng có thể qua đi
rồi phai nhạt
cơm áo gạo tiền có thể làm cho tầm mắt không nhìn xa hơn ngày mai
và con người quên ngó lại
hãy giáng búa 43 hay 430 lần
cho đầu, tóc, tay chân vỡ nát văng đầy mặt đất
để tăng thêm hiệu ứng
hãy xịt sơn đỏ thay cho máu
hãy xịt sơn trắng thay cho óc
hãy đốt pháo thay cho tiếng súng
hãy phát thanh tiếng gào thét van xin
…
hãy vót nhọn một cái cọc tre
để trò chơi được tiếp tục
cái giếng này bây giờ lấp chưa?
Sg, 17/02/2011
…
Post lại.
Ai chưa đọc, thì đọc. Ai đọc rồi, thì nhìn lại tấm hình, để đừng quên.
Theo blog của Huy Đức: “…Trở lại Tổng Chúp, phải nhờ đến ông Lương Đức Tấn, Bí thư Chi bộ, nguyên huyện đội phó Hòa An, đưa ra cái giếng mà hôm 9-3-1979, quân Trung Quốc giết 43 thường dân Việt Nam. Ông Tấn cũng chính là một trong những người đầu tiên trở về làng, trực tiếp đỡ từng xác phụ nữ, trẻ em, bị chặt bằng búa, bằng dao rồi quăng xuống giếng. Cái giếng ấy bây giờ nằm sâu trong vườn riêng của một gia đình, không có đường đi vào. Hôm ấy, anh Tấn phải kêu mấy thanh niên đi theo chặt bớt cành tre cho chúng tôi chụp hình bia ghi lại sự kiện mà giờ đây đã chìm trong gai tre và lau lách.”