Thứ Năm, Tháng 9 25, 2025
HomeDÂN CHỦTại sao tôi phải buồn?

Tại sao tôi phải buồn?

Đoàn Bảo Châu

Trước hết, đúng là tôi buồn khi phải xa ngôi nhà chính tôi thiết kế từ năm 1995, làm thợ điện nước, trồng từng cái cây, sắp đặt từng chỗ, một ngôi nhà có tới bốn cái bể cá to tướng, hàng ngày tôi phải vớt rác, cho cá ăn, tôi buồn khi phải xa vợ con, các anh chị, những học trò thân yêu gắn bó với tôi nhiều năm.

Nhưng cuộc sống là một phương trình mà cái hằng số duy nhất của nó là “thay đổi”. Ta luôn phải chấp nhận những gì cuộc sống mang lại cho ta. Tôi thường nói, giả sử ngày mai tôi phải chết, thì tôi sẽ đón nhận điều ấy ra sao? Nếu tôi khóc lóc, quỳ lạy cái thằng thần chết mặt mày xấu xí mà nó tha cho tôi, tôi sẽ làm nhưng biết là làm thế chẳng ích gì thì tôi sẽ hất cằm bảo, ừ, chờ tao tí, hay vào đây làm với tao chén rượu rồi tao đi với mày. Vui vẻ bình thường đi, có cái .éo gì mà căng thẳng thế?! Kkk!

Con người hiện đại sống trong tiện nghi thuận lợi thường trở nên mềm yếu quá mức, với người tu luyện thì khác. Mỗi ngày sống sẽ giống như kiếm khách vừa mài một đường với thanh kiếm tinh thần của mình, chỉ sắc nhọn hơn mà thôi.

Đến cái chết mà ta vẫn có thể ứng xử như vậy thì việc xa cách, mất mát sẽ nhỏ hơn, ta sẽ chấp nhận dễ dàng hơn nhiều. Bạn bè chứng kiến tôi mất nhiều tỉ đồng, tinh thần của tôi không bao giờ bị ảnh hưởng. Hy vọng có dịp tôi sẽ kể lại những việc này và tôi tin là sẽ có ích cho các bạn.

Vậy còn gì khiến tôi phải buồn? À, việc thấy mặt mình bị truy nã trên mấy chục tờ báo. Điều này là buồn cười nhất.

Ảnh: Lệnh truy nã ông Đoàn Bảo Châu đăng trên các trang báo trong nước.

Nếu bạn bị một người thân yêu hiểu lầm, bạn sẽ buồn và bạn sẽ muốn giãi bày để giải toả hiểu lầm. Tôi đã nghĩ chính quyền này biết nghe lời phải trái, đã bào chữa cho mình nhưng họ cố tình chụp mũ và có hành động thù địch bằng cái lệnh truy nã đặc biệt. Nếu sống đúng theo tinh thần võ đạo là bênh vực người yếu thế, đúng với tinh thần tôn trọng sự thật của phóng viên mà bị chính quyền cố tình triệt hạ thì tôi có nên buồn không?

Tôi có phải người uỷ mị, nhạy cảm hay thừa cảm xúc đến mức ấy không? Về việc này tôi nhất định không buồn bởi tôi đã sống đúng với mình, với quan niệm về sống thế nào là đúng, để làm sao mình tự hào với thời gian và công việc đã qua. Tôi tự hào về 6 clip họ đưa vào kiến nghị khởi tố hay nhiều nghìn bài viết trên mạng xã hội, mỗi bài đều phản ánh một góc con người của tôi.

Khi ta chính trực, tử tế, hành động với lòng yêu thương, lòng trắc ẩn với nỗi đau con người thì kẻ triệt hạ ta chắc chắn là kẻ xấu. Không có gì là hiểu lầm ở đây, và đấy là số phận của ta, mọi thứ rõ ràng như 1 cộng 1 là 2 và ta phải vui vẻ chấp nhận nó.

Về lời lẽ bẩn thỉu thì những người như tôi có tới cả hơn chục năm được rèn luyện. Các bạn ít va chạm gặp vài lời lẽ mất dạy sẽ cảm thấy khó chịu nhưng với tôi thi khác. BODO có chức năng của nó, nó là sản phẩm tất yếu của chính quyền hiện thời, nó chính là bộ mặt của họ. Khi xã hội ghét bỏ đủ, mạnh mẽ đủ để lên án, họ sẽ phải ngưng nuôi dưỡng đội quân này và bộ mặt của họ sẽ sáng dần lên. Không bao giờ có một kỷ nguyên tươi sáng này khi còn lực lượng này, không có một lượng nghìn tỉ khổng lồ nào có thể “chấn hưng văn hoá” khi còn BODO.

Sau khi dùng lời lẽ bẩn thỉu không có tác dụng, chúng dùng chiêu “chân thành”, “tử tế”, “khuyên nhủ”, dụ, doạ. Não của chúng bằng một phần mấy của tôi mà khiến chúng nghĩ tôi sẽ nghe theo lời khuyên của chúng. Kể cả tướng, tá ở cái đất nước này có đủ uy tín để khuyên tôi không mà bọn DLV nghĩ chúng có thể?

Tôi thường dị ứng với mấy lời khuyên rẻ tiền, thậm chí từ người tử tế nhưng hời hợt và nông cạn, huống hồ!? Khi ta khuyên ai về điều gì, ta phải là sư phụ về lĩnh vực ấy. Ta đừng phóng chiếu nỗi sợ, sự suy diễn cạn cợt, kinh nghiệm ít ỏi của mình cho người trong cuộc, người đứng ở tâm bão và cảm nhận đầy đủ mọi góc độ của sự việc.

Do vậy, đừng doạ tôi, bởi càng doạ thì tinh thần chiến binh của tôi càng trỗi dậy mạnh mẽ, đừng dụ bởi trí tuệ và kinh nghiệm sống của tôi quá lớn để bị dụ, càng dùng chiêu trò bẩn thỉu và hạ cấp thì tôi càng có tư liệu để tố cáo, phản ánh trước công luận.

Vậy giải pháp là gì? Là thay đổi tư duy, thấy cái gì sai thì sửa. Đất nước này rồi sẽ có cả triệu người như tôi khi đã thành một xã hội văn minh. Việc triệt hạ tiếng nói phản ánh sự thật như tôi tốn bao công sức, mưu kế, tiền bạc của ngân sách, trong khi ấy nếu đơn giản tiếp nhận thông tin, thấy sai thì bảo người viết là sai điểm này, điểm kia, rút kinh nghiệm đi, thấy đúng thì sửa.

Ảnh chụp cùng anh trai, đại võ sư Đoàn Đình Long năm 2018

Đơn giản, nhẹ nhàng và đất nước sẽ đi lên từ thái độ đúng đắn ấy. Đằng này các vị nhìn chỗ nào cũng thấy phản động với thế lực thù địch. Kẻ yếu bóng vía, sợ ma khi đi vào chỗ ánh sáng nhập nhoà, lãng mạn và mơ mộng thì tưởng tượng ngay ra một kẻ xấu đang núp chỗ tối với con dao.

Tin tôi đi, về sau tất cả chúng ta nhìn sự việc này sẽ thấy sự ấu trĩ của nó y như bây giờ ta thấy những cái sai tạo ra máu và nước mắt trong quá khứ. Các vị hãy bắt đầu bằng tư duy mới nếu muốn có một kỉ nguyên mới.

Đoàn Bảo Châu

18/8/2025

______

WHY SHOULD I BE SAD?

Some friends sent comforting messages, worried that I might be sad. Some were concerned that reading vile words would make me lose my temper and act foolishly. Some BODOs wrote on my Facebook, messaging me privately with a “sincere” tone, offering advice that made me nauseous.

I’m writing this so that both my friends and those hostile forces against me can understand me better.

First, it’s true that I feel sad about leaving the house I designed myself back in 1995, where I worked as a plumber and electrician, planted every tree, arranged every corner—a house with four massive fish tanks where I cleaned debris and fed the fish daily. I’m sad to be far from my wife, my children, my siblings, and the dear students who’ve been with me for years.

But life is an equation where the only constant is “change.” We must always accept what life brings. I often say, suppose tomorrow I had to die, how would I face it? If I cried and begged the ugly-faced grim reaper to spare me, I might try, but knowing it’s futile, I’d tilt my chin up and say, “Alright, hold on a sec, come have a drink with me, then I’ll go with you.” Just stay calm and cheerful—why get so worked up?! Haha!

Modern people, living in comfort and convenience, often become overly fragile. For someone who practices discipline, it’s different. Each day sharpens the mind like a swordsman honing their blade, only growing keener.

If we can face even death with such composure, then separation and loss become much smaller, easier to accept. My friends have seen me lose billions of dong, yet my spirit remains unshaken. I hope one day I can share these stories, and I believe they’ll be helpful to you all.

So, what else could make me sad? Oh, seeing my face on a wanted poster in dozens of newspapers—that’s the most laughable thing. If a loved one misunderstands you, you’d feel sad and want to explain to clear things up. I thought this regime would listen to reason, and I defended myself, but they deliberately smeared me and issued a special wanted order against me. If living by the spirit of martial arts—defending the weak—and upholding a journalist’s commitment to truth leads to being targeted by the regime, should I be sad?

Am I the overly sentimental, sensitive type, overflowing with emotions? On this matter, I absolutely refuse to be sad because I’ve lived true to myself, true to my principles of what it means to live rightly, so I can take pride in my time and work. I’m proud of the six clips they used to justify prosecuting me, and the thousands of social media posts, each reflecting a facet of who I am.

When we act with integrity, kindness, and compassion for human suffering, those who try to crush us are surely the villains. There’s no misunderstanding here—this is my fate, clear as 1+1=2, and I must accept it with joy.

As for vile words, people like me have been tempered by over a decade of this. Those with less experience might feel uneasy hearing crude insults, but I’m different. BODOs serve their purpose; they’re an inevitable product of the current regime, their very face. When society grows fed up enough to condemn them, the regime will have to stop nurturing this army, and their image will gradually brighten. No bright era can exist while this force persists—no amount of billions can “revive culture” with BODOs around.

When their foul words fail, they switch to “sincere,” “kind,” “advisory” tactics, luring or threatening. Do they think their brains, a fraction of mine, could convince me to heed their advice? Do even the generals and officials of this country have enough credibility to advise me, let alone these trolls?

I’m allergic to cheap advice, even from well-meaning but shallow people, let alone these types! When you advise someone, you should be a master in that field. Don’t project your fears, shallow assumptions, or limited experience onto someone standing at the eye of the storm, fully grasping every angle of the situation.

So, don’t threaten me—threats only ignite my warrior spirit stronger. Don’t try to lure me—my wisdom and life experience are too vast to fall for it. The dirtier and lower their tactics, the more material I have to expose and report to the public.

So, what’s the solution? Change your mindset. Fix what’s wrong. This country will one day have millions like me when it becomes a civilized society. Suppressing voices that reflect the truth, like mine, costs immense effort, schemes, and taxpayer money. Instead, simply listen to feedback. If it’s wrong, point out the errors and ask for improvement. If it’s right, fix it. It’s simple, gentle, and the country will progress with such an attitude. But no, you see “reactionaries” and “hostile forces” everywhere. Weak-minded people, scared of shadows, walking through dim, romantic light, imagine a villain hiding with a knife.

Trust me, in the future, we’ll all look back and see the childishness of this, just as we now see the mistakes that caused blood and tears in the past. Start with a new mindset if you want a new era.

Đoàn Bảo Châu

August 18, 2025

Picture with my brother, Great Master Đoàn Đình Long back in 2018

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular