Kính thưa các đồng chí đã, đang, sắp vào lò và các đồng chí đã hạ cánh an toàn khi mà mọi bí mật ăn đớp được may mắn bỏ sót.
Tôi xin được nhắc các đồng chí hiểu một điều là làm cán bộ, làm quan chức là để xây dựng đất nước, làm cho dân giầu, nước mạnh, đưa đất nước tiến lên thành một xã hội dân chủ, văn minh, bình đẳng, tôn trọng quyền con người chứ không phải là làm cán bộ, quan chức là để sắm biệt thự, xe hơi đắt tiền, là xây dựng quan hệ xã hội chằng chịt phức tạp mờ ám, là câu kết ăn đớp thả cửa, dành tích luỹ cho ngày về hưu, cho đời con, đời cháu và nhiều đời về sau của các đồng chí.
Các đồng chí nhớ cho là làm con người, miếng ăn không phải quá quan trọng mà điều quan trọng là đóng góp được gì cho xã hội. Nếu các đồng chí có đóng góp thật sự, nhân dân sẽ ghi công ngàn đời, sử sách sẽ khắc tên các đồng chí để thế hệ sau nhớ mãi.
Nhưng không, các đồng chí tuy mang bộ mặt con người nhưng trí não và tâm hồn lại của loài cầm thú tham lam. Mà nói thế cũng không chính xác bởi con vật khi giết thịt một con vật khác thì chỉ để no một bữa rồi đi ngủ, các đồng chí đã có một biệt thự thì lại muốn có hai, có ba. Đã đủ đời mình, thì lại muốn đủ đời con, đời cháu, đời chắt… Rất tiếc là khả năng ngôn ngữ của tôi có hạn nên không biết dùng từ gì để lột tả bản chất của các đồng chí. Thôi thì tôi sẽ dùng tạm là những con quái vật tham lam vô độ vậy.
Các đồng chí là bậc thầy của sự lưu manh, khốn nạn và đểu giả. Người dân đang sống yên ổn trong nhà, các đồng chí đang tâm cướp nhà của họ, nhưng lại nhân danh chính quyền, dùng quân đội và công an để thực hiện dã tâm của mình. Ấy thế nhưng khi đăng đàn trước công luận hay trả lời báo chí thì các đồng chí luôn dùng mĩ từ “do dân” “vì dân”, là “đầy tớ” là “công bộc” của dân. Các đồng chí cũng là bậc thầy của sự đạo đức giả.
Các đồng chí quả thật là “lưu manh giả danh cán bộ”, à, mà nói thế cũng không phải bởi các đồng chí không giả danh mà đúng là cán bộ thật. Vậy nói các đồng chí là cán bộ lưu manh mới đúng.
Các đồng chí quả thật rất nguy hiểm. Bởi kẻ cướp bịt mặt cầm dao thì ai cũng biết là kẻ cướp, kẻ cướp có dấu má, có chỉ thị, có chủ trương, có quy hoạch, có công an, quân đội tiếp tay thì dân đen nào đỡ cho nổi?
Thôi, định viết tiếp nhưng đói bụng rồi, để lúc khác tôi viết tiếp cho các đồng chí.
Tạm thời, tôi chỉ biết gửi các đồng chí lời nhắn nhủ là: Các đồng chí làm ơn làm phúc chết mẹ nó hết đi cho dân chúng tôi nhờ, cho đất nước này đỡ lầm than khổ sở.