Từng nghe việc Việt Nam rất muốn mở cửa để mại dâm thành một nghề, để thỏa mãn cái túi rỗng của nhà nước vì những đồng thuế của dân đã bị ăn tàn, phá hại và tham nhũng.
Thế nhưng, thật là khó cho nhà nước. Lý do vì sao thì mình đã phân tích trong bài viết cách đây 06 năm “Mại dâm và yêu nước, bên nào nặng hơn”. Ở đó mình đã phân tích đầy đủ các yếu tố để mại dâm có thể và không thể là nghề ở VN.
Xin trích một đoạn:
…
“Thử tưởng tượng trường hợp mại dâm được coi là một nghề, điều gì sẽ xảy ra?
Có lẽ chỉ vì ở nước ta, cơ chế là cả xã hội đặt dưới sự lãnh đạo sáng suốt và tuyệt đối của đảng. Vậy nên tất cả mọi mặt đều được đảng lãnh đạo tuyệt đối. Vậy nếu mại dâm được coi là một nghề, thì hẳn nhiên phải được thành lập thành hội đoàn hẳn hoi, chẳng hạn bên cạnh Hội nông dân tập thể, hội nghề cá, hội xuất nhập khẩu, hội may mặc v.v… thì sẽ có Hội Mại dâm Việt Nam. Và đương nhiên, Hội mại dâm Việt Nam sẽ được đặt dưới sự lãnh đạo trực tiếp và tuyệt đối của đảng, trong đó có đảng ủy ngành mại dâm cho đến chi bộ ngành mại dâm và đương nhiên muốn có đảng ủy, đảng bộ, chi bộ ngành mại dâm thì phải có đảng viên mại dâm.
Đã là hội nghề nghiệp, thì hẳn nhiên phải có đại hội, tổng kết và phương hướng phát triển. Thử lấy một đoạn trong báo cáo tổng kết của Hội nông dân Việt Nam làm mẫu và chỉ thay chữ “nông dân” bằng “mại dâm”, ta sẽ có kết quả như sau: “Trong Quý I năm 2012, với khí thế thi đua lập thành tích chào mừng kỷ niệm 82 năm ngày thành lập Đảng cộng sản Việt Nam (3/2/1930- 3/2/2012), mừng xuân mới Nhâm Thìn; các cấp Hội, cán bộ, hội viên mại dâm cả nước tích cực triển khai thực hiện nhiệm vụ công tác Hội và phong trào mại dâm, đạt được kết quả chủ yếu sau…”
Kế theo đó sẽ là lời phát biểu của đồng chí ủy viên trung ương (hoặc UVBCT) đến tham dự và chỉ đạo về phương hướng phát triển và nhiệm vụ của ngành Mại dâm Việt Nam: Cần nêu cao tinh thần tiến công cách mạng, phát động học tập sâu rộng tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh trong đội ngũ cave lành nghề, đưa phong trào mại dâm ngày càng rộng khắp và bước lên tầm cao mới xứng đáng với nhiệm vụ vẻ vang được giao phó. Rồi thì cần chú ý công tác phát triển đảng trong ngành mại dâm, đi đúng định hướng mại dâm Xã hội chủ nghĩa v.v…
Rồi thì ra nghị quyết “quyết tâm thi đua thực hiện thắng lợi nhiệm vụ ngành mại dâm được đảng và nhà nước giao phó, tiến tới vượt chỉ tiêu năm sau cao hơn năm trước, tăng vượt bậc so với cùng kỳ năm ngoái…”
Và biết đâu, ngành mại dâm sẽ học tập các ngành khác cũng lấy slogan và biểu tượng hoành tráng kiểu như “Trẻ hơn, rẻ hơn, nhanh hơn, đẹp hơn, rộng khắp hơn” chẳng hạn.
Việc công nhận mại dâm là một nghề hay không chắc còn phải bàn, nhưng chỉ với những chi tiết giả định được nêu ra ở trên, thì công tác đảng, đoàn thể lãnh đạo ngành mại dâm sẽ là như vậy.
Thế nhưng, “đảng ta” đã trót “là đạo đức, là văn minh, là trí tuệ nhân loại, là lương tâm thời đại” mất rồi. Chẳng lẽ với đạo đức sáng ngời như “đảng ta” mà lại chỉ đạo ngành Mại dâm Xã hội chủ nghĩa “Trẻ hơn, rẻ hơn, nhanh hơn, đẹp hơn, rộng khắp hơn và an toàn hơn” thì coi sao được!
Và vì thế, mại dâm sẽ chẳng bao giờ được coi là một nghề ở Việt Nam, dẫu các nhà kinh tế có tính toán đến lợi ích của nó rằng những vụ Vinashin, Vinalines hay bất cứ vụ nào, cũng chỉ là con muỗi so với kết quả của ngành mại dâm theo định hướng Xã hội Chủ nghĩa.
THẾ NHƯNG
Mấy hôm nay, trên mạng đã lưu truyền câu nói định hướng của Phùng Quốc Hiển, Phó Chủ tịch Quốc hội hẳn hoi định hướng rằng:
“Việt Nam là cô gái trẻ đẹp, tất cả cơ thể chỗ nào cũng đẹp. Chúng ta phải lựa chọn những bàn tay tiinh túy nhất chứ không phải ai cũng cho vào”.
Đúng, ai cũng cho vào có mà sinh bệnh.
Đúng, phải là loại gái gọi nghìn đô mới được, phải không anh Hiiển?
Như vậy, là đã có định hướng mại dâm XHCN.
Tới đi bác tài.
Ảnh có tính minh họa.