Monday, October 7, 2024
HomeDU LỊCHBLOGR.I.P! BÙI PHƯƠNG!

R.I.P! BÙI PHƯƠNG!

De Cu                                                                  

Khi tôi gõ những dòng này thì thân xác Bùi Phương vẫn nằm đó, trong căn nhà mới mua tại một con hẻm phường Bạch Mai, Hà Nội. Căn nhà cũ của bố mẹ anh để lại, một biệt thự trên phố Tô Hiến Thành, Hà Nội đã vừa bán để chia với mấy anh em ruột. Bố anh, một công chức lưu dung thuộc dòng dõi khoa bảng mà lịch sử nước nhà còn ghi dấu những tên đường như Bùi Viện, Bùi Kỷ … Dòng họ Bùi cộc (Họ tên không có tên đệm) này còn có nhiều dịch gỉả nổi tiếng nữa trong số các dịch giả nửa cuối thế kỷ 20. Ngay cả không thuộc “phe thắng trận” cũng có người nổi tiếng như cụ Bùi Diễm, (vừa mất tại Hoa Kỳ) là bác ruột của Bùi Phương.

Mẹ anh, nghe nói, cũng thuộc một dòng họ danh giá, con một quan thượng thư triều Nguyễn. 

Tuy nhiên Bùi Phương bạn tôi đã sống một cuộc đời bình dị, lặng lẽ và thiện lành!

#

Cuối năm 1973 tôi nhập học trường ĐHXD Hà Nội, bấy giờ sơ tán về Hương Canh, Vĩnh Phú. Tôi ở phòng 5, một căn phòng mái lá, tường đất, cửa tre thuộc dãy nhà sát sân vận động Sỏi Đá của trường. Phòng có 5 giường tầng thì Phương ở tầng dưới ngay bên trái còn tôi tầng trên giường thẳng cửa nhìn vào. Suốt 5 năm tôi thường ra quán xá hay lang thang khắp nẻo đường lãng du, học ít chơi nhiều còn Bùi Phương học khá nghiêm túc. Phương không thân với ai nhưng nhã nhặn với mọi người. Do tôi chơi bời lêu lổng nên ê sắc suốt 5 năm nhưng Phương đã có người yêu ngay từ khi nhập học. Người bạn gái của Phương học ngành kiến trúc trong trường ĐHXD HN , là ái nữ của một cán bộ chức to của chế độ. Sau này có gia đình, tình cờ vợ tôi cũng là bạn học với cô ấy từ thuở còn bé tý tại trường nội trú Thiên Thai, Quỳnh Bội, Bắc Ninh.

Cứ chiều tối trung du, khi ánh trăng chan hòa đồi núi là cánh cửa phòng có tiếng gõ nhè nhẹ phía ngoài. Giường Phương kề cửa sổ nghe rõ hơn cả. Khi đó bạn nhỏm dậy mở cửa đi dạo chơi cùng bạn gái để đến khuya về phòng, mặt hơi ửng đỏ, vừa huýt sáo nhè nhẹ vừa nhặt các hoa cỏ vương trên quần áo …

Sau khi ra trường, tôi bị huy động vào lính rồi biền biệt phương Nam ít khi gặp bạn. Có một lần tôi ra HN, cùng một người bạn học khác ghé thăm vợ chồng Phương, lai rai chút rượu, khi đó ở rể tại một biệt thự cuối Xóm Hạ Hồi. Phương khi này công tác tại viện thiết kế của một bộ, cùng với một người bạn học nữa, (bạn này sau mất vì sốt rét rừng).

Rồi vợ chồng bạn ly hôn khi có chung một cô con gái. Lý do ly hôn từ đâu tôi không rõ vì mình với gia đình bạn cũng xa cách biền biệt, nhưng tôi đồ rằng do cá tính cả hai người đều mạnh mẽ nên dễ xung khắc. Cháu gái tôi đã gặp, rất xinh, và như thừa hưởng cái gen của dòng họ Bùi cộc nên khá giỏi ngoại ngữ. Hiện cháu, hình như, định cư ở Đức nhưng cháu chắc giỏi tiếng Anh vì thấy cháu ở Mỹ suốt.

Bùi Phương nghe nói từng kiện cáo một vị lãnh đạo bộ chủ quản, rồi rời nhà nước. Sống đời tự do nhưng cũng không còn nhàn nhã nữa. Trong một lần khảo sát giao thông, bạn quen một em gái xóm đạo xứ Ninh Bình rồi nên vợ nên chồng cho tới tận giờ.

Cũng lại nghe nói, khi làm giấy khai sinh cho con trai với người vợ sau bị chính quyền gây khó dễ, bạn đã từng viết đơn tố cáo nhà cầm quyền vi phạm nhân quyền tới LHQ, vì theo luật quốc tế, con bạn “sinh ra tại HN, bố có hộ khẩu HN, thì đương nhiên con có hộ khẩu HN”. 

Một lần ra HN thăm bạn, Phương cụng ly rồi nói với tôi rằng, “Anh có ngại không khi thăm tôi? Ngoài kia họ cử người theo dõi canh chừng tôi đấy”. Và tôi cũng rất thành thực trả lời “Không ngại! Tôi thăm bạn học tôi thì việc gì mà ngại!”. Bạn Phương có một năng khiếu ngoại ngữ bẩm sinh. Anh học và giỏi ngoại ngữ, từ tiếng Nga cho tới tiếng Anh, cứ nhẹ như không. John F. Kennedy Jr. (sau bị tai nạn máy bay), con trai của cố TT mỹ Kennedy sang du lịch VN cũng chọn đích danh Phương làm hướng dẫn viên trong suốt chuyến đi. Rồi anh hành nghề hướng dẫn du lịch, rồi tư vấn đầu tư cho các mối nước ngoài cũng do khả năng tiếng Anh và mối quen biết rộng.

Một thay đổi của Bùi Phương sau này làm tôi khá ngỡ ngàng: anh theo đạo Tin Lành, rồi làm mục sư. Nguyên cớ thế nào thực cũng không rõ nhưng anh khá thành tâm và còn có nhiều sáng tác thơ ca mang mầu sắc tôn giáo nữa. Tôi có nghe một bài thơ nói về đức tin Thiên chúa của anh qua một bài thơ ngắn có tựa đề “Ngôi sao xanh”. Tiếc là tôi đã không lưu giữ bài thơ này cùng các sáng tác của bạn. Bài thơ “Ngôi sao xanh” trong sáng, giản dị, toát ra một đức tin tôn giáo thuần khiết cũng được chọn in trong một ấn phẩm của nhà thờ. 

#

Mới tháng sáu rồi, khi tôi ra Hà Nội nhân giỗ đầu anh trai kế tôi (khi anh mất, tôi kẹt ở Mỹ không về được) thì Bùi Phương cũng tới nhà gia đình anh tôi ở nơi phố cổ viếng, gửi tiền phúng điếu (cũng vì năm ngoái vướng dịch không dự tang lễ được). Sau đó Phương đưa tôi cùng một người bạn về nhà mới của anh, vừa thăm nhà mới, vừa lai rai vài ly rượu.

Vậy mà giờ đây bạn đã ra người thiên cổ. Thương nhớ Bùi Phương nhiều lắm!

Cầu chúc bạn sớm về với Đức Chúa lòng lành! 

Thôi nhé! Chúng mình tạm xa rồi sẽ lại gặp nhau nơi vĩnh cửu, khi đó chúng ta cùng tình bạn cũng mãi là vĩnh cửu!

Amen!

Sài Gòn, 15/10/2022

           V.T.Đ

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular