BS Nguyễn Đan Quế
Vụ đàn áp Đồng Tâm xảy ra 9-1-2020 làm xôn xao dự luận trong ngoài nước. Nhiều người thấy Đồng Tâm rất giống với nổi dậy ở Thái Bình 23 năm trước. Đều do CS ‘nòi’ chống đối.
Người cầm đầu vụ Thái Bình nằm biệt giam cùng với tôi ở Thanh Hóa. Đồng Tâm khiến kỷ niệm xưa trở lại.
Tôi được chuyển từ Saigon ra. Vừa đến, đụng ngay một không gian lạnh lẽo, vắng lặng, âm u của núi rừng miền Trung. Vùng này nguyên là nơi các nghĩa sĩ Lam Sơn tụ họp theo Lê Lợi – Nguyễn Trãi đánh đuổi quân xâm lăng nhà Minh phương Bắc, lập nên nhà Tiền Lê, kéo dài 100 năm khoảng từ giữa thế kỷ 15 đến giữa thế kỷ 16.
Bị tống vào phòng nhỏ, thấy lờ mờ một ông dáng người cao mảnh khảnh, ngồi tỉnh bơ, không thèm để ý đến ai. Tôi hơi lấy làm lạ. Tôi tù mới đã đành, nhưng với mấy quản giáo ‘tiên ông’ cũng không coi có ký lô nào. Trại tù này vẫn nổi danh hắc ám, khét tiếng khắt khe tàn ác, ngay tù hình sự cũng phải chờn. Quản giáo chửi đổng, khóa cửa đi.
Tôi bước tới tự giới thiệu mới từ Saigon ra. Anh đứng dậy bắt tay. Bây giờ anh là một người khác. Chất phác, vui vẻ, rõ ràng gốc nông dân. Hỏi ra mới ngoài 50, thua tôi gần một giáp.
Anh kể ngay, mới vài giờ trước, bất ngờ thấy một thằng quản giáo ‘miệng còn hơi sữa’ tát một cụ già, bắt phải gọi cán bộ là ông và phải xưng là con. Anh tức quá mắng quản giáo là thằng ranh con. Bị tống ngay vào biệt giam kỷ luật chờ xử lý, thì tôi vào.
Thế hoá ra đây là biệt giam kỷ luật? Anh lấy tay vẽ xuống đất. Lúc đó mới thấy hệ thống nhà giam này là ghê gớm: Gồm nhiều trại ở cách nhau cả chục cây số, kéo dài sang tới biên giới Lào.
Trại chúng tôi số 5, thuộc huyện Yên Định, tỉnh Thanh Hoá, giấu trong nông trường Thống Nhất, nằm giữa rừng núi ma thiêng nước độc. Trại có nhiều khu. Mỗi khu có nhiều phòng tù hình sự. Giam cả tù nữ nữa.
Dẫy nhà hai chúng tôi đang ngồi là biệt giam kỷ luật, mặc dầu tôi mới vô và anh cũng chưa bị xử lý.
Theo anh, ở kỷ luật vậy mà đỡ.
Phòng hình sự đông cả trăm người. Rất phức tạp, thiếu nước sinh hoạt, khổ lắm. Các phe đảng tranh chấp từ ngoài đời, tiếp tục trong tù, nổi tiếng nhất là băng Hải Phòng và Hà Nội. Trận chiến hiện nghiêng về mafia Hải Phòng. Cán bộ cũng không trị được.
Tôi lại có dịp tìm hiểu thêm các băng đảng xứ Bắc Hà. Nhiều huyền thoại, nghe giật gân, bán cho Hollywood quay thành phim được.
Anh là người tỉnh Thái Bình, cầm đầu vụ nông dân nổi dậy năm 1997, nhiều hãng thông tấn ngoại quốc đã tường thuật ầm ĩ.
Cầm đầu sách động cả mấy trăm nông dân nổi loạn, tấn công Ủy ban Nhân dân huyện, bị kết án nặng, tước đảng tịch, cách chức, mất hết quyền lợi hưu bổng….
Vụ nổi dậy do đảng viên nòng cốt chủ xướng khiến Bộ Chính trị đảng cộng sản lo sợ. Phải cấp tốc cử ngay một phái đoàn về giải quyết, vì Thái Bình là cái nôi của cách mạng. Thay toàn bộ đảng uỷ ngay.
Chúng tôi nhanh chóng thân nhau. Anh biết nhiều chuyện Tàu, đêm nào cũng kể từ Tây Du Ký, Tam Quốc Chí, đến Đông Châu Liệt Quốc, Chiến Quốc Sách, Khổng Tử, LãoTử, Hàn Phi Tử, Tuân Tử, Tôn Tử, Trương Nghi, Tần Thuỷ Hoàng, Hán Cao Tổ… Anh có trí nhớ khá tốt.
Tôi mường tượng ra ở miền quê, mùa gặt, sáng trăng mà ‘ông’ này ngồi kể chuyện Tầu thì có hàng trăm dân làng bu quanh nghe, hẳn khoái chí lắm. Anh có biệt tài kể chuyện rất hấp dẫn, các trận đánh được vẽ ra trước mắt, với nhiều chấm phá lý thú.
Ngoài ra, đánh cờ tướng rất giỏi. Tôi biết ngay là cao thủ, xin thọ giáo liền. Chỉ dẫn, phân tích, cách phá, cách tấn công rất ác liệt.
Nhà anh gửi trà búp Thái Nguyên, đặc biệt thơm ngon. Có hai người nên chúng tôi ăn chung cho vui. Từ ngày vào tù, anh gần như tịnh khẩu, ít nói. Bây giờ gặp tôi, vui hơn, nói như khiếu. Thỉnh thoảng lại còn ngâm nga Kiều. Tôi nhớ đoạn nào là anh học thuộc lòng ngay đoạn ấy.
Thường ngày, điểm danh chiều xong, khoá cửa. Thời gian này an toàn nhất để anh hỏi tôi về Cao Trào Nhân Bản, nhất là chữ Nhân Bản thật sự rõ nét nghĩa là gì? Tại sao gọi là cao trào mà không dùng chữ phong trào?
Có trình độ lý luận cao, quen tranh luận, nên trình bày vấn đề rất rành rẽ, đâu ra đấy. Tôi nói đến nhiều điểm mới, làm anh suy nghĩ, thậm chí sau còn hỏi để bàn lại.
Là người thông minh và biết nhiều, tôi trình bày, anh nắm ngay, kể cả những kiến thức khoa học về đại vũ trụ và con người, mà theo anh rất mới và lạ nữa, chưa từng nghe ai nói bao giờ. Trong tù, nhiều ngày giờ tôi rỉ rả nằm kể anh nghe:
Đại vũ trụ hình thành cách đây khoảng 14,7 tỉ năm từ vụ nổ lớn Big Bang của khối năng lượng cực lớn ‘ém’ chặt trong một điểm cực nhỏ. Vũ trụ vẫn còn đang dãn nở, với hàng tỉ tỉ thiên hà giống như giải ngân hà của chúng ta. Mỗi thiên hà lại có cả tỉ ngôi sao giống như mặt trời.
Mặt trời và các hành tinh có khoảng bốn tỉ năm nay.
Một tỉ năm sau mới xuất hiện các vi sinh vật.
Và con người mới chỉ có cách đây khoảng hai đến ba trăm ngàn năm.
Xưa kia biết rất ít về con người và thiên nhiên. Bước tiến lớn về khoa học kỹ thuật chỉ bắt đầu trong vòng một thế kỷ nay.
Toàn thể vũ trụ đều động, không có bất cứ gì là tĩnh cả. Đại vũ trụ (thiên nhiên) cũng như tiểu vũ trụ (con người) ở trong một thể thống nhất.
Vật chất ở đâu làm không gian chỗ đó ‘lồi’ lên (hoặc là ‘lõm’ xuống), nhiều ít tùy khối lượng lớn nhỏ.
Thời gian ‘co’ lại hoặc ‘giãn’ ra tùy vận tốc chuyển động nhanh chậm của khối lượng vật chất đó.
Đến đầu thế kỷ XX, theo Einstein, thời gian và không gian có tương quan với nhau.
Để dễ hình dung, tôi đưa ra thí dụ: Đầu sân cuối sân dài 20 m hay 2000cm.
Một bước chân tôi 40cm, đi mất 50 giây. Một bước chân của anh dài hơn những 50cm thì chỉ mất 40 giây. Vậy vận tốc càng nhanh thì thời gian càng ngắn lại.
Đây chính là thuyết liên không, thời của Einstein. Einstein đã nói, trong quá khứ, các nhà khoa học nghĩ rằng không gian và thời gian riêng rẽ, không dính gì với nhau; nhưng đúng ra chúng là hai mặt của cùng một thực tại.
Bàn về tinh thần và vật chất có liên quan với nhau, hỗ tương tác động, cái nọ có thể hoán chuyển qua cái kia, tôi dẫn giải cho anh nghe:
Cả vũ trụ do vụ nổ Big Bang mà ra. Vậy toàn thể vũ trụ là ánh sáng, là năng lượng, là vũ trụ năng. Vũ trụ có hai đại lượng không gian và thời gian. Vậy thời gian và không gian cũng đều có gốc gác từ vũ trụ năng mà ra.
Con người cũng từ vũ trụ năng Big Bang mà có. Con người có hai mặt tinh thần và vật chất. Vậy vật chất và tinh thần là hai mặt của sinh năng (năng lượng của sự sống), và sinh năng là một phần của vũ trụ năng. Hay nói một cách khác, tinh thần và vật chất là hai dạng thể hiện ra của sinh năng.
Liệu có chứng cứ khoa học cho thấy ánh sáng (photon) có những hoạt động của tinh thần không?
Các nhà bác học cho phóng một dòng photon nối đuôi nhau đến một tấm màn trên có rạch 2 vạch song song gần nhau A và B:
– Khi B được bịt kín. Tất cả photon đều đi qua A.
– Khi B được mở ra. Hiện tượng lạ: Một số photon đi qua A. Nhưng lại có một số khác lại đi qua vạch B vừa mở; làm sao photon biết vạch B mở để đi qua?; Vậy có phải là photon có nhận biết, để quyết định qua A hay qua B. Nhận biết và quyết định rõ ràng là hoạt động thuộc phạm vi của tinh thần.
Chúng ta hãy nghe nhà vật lý David Bohm nhận xét: Dường như vật chất là ánh sáng được cô đặc lại và di chuyển dưới vận tốc ánh sáng. Đồng thời ánh sáng có khả năng nhận biết thông tin và lấy quyết định cần có. Như thế ánh sáng vừa cho ra vật chất và vừa có những hoạt động của tinh thần với vận tốc nhanh hơn vận tốc của ánh sáng (300000 km/giây).
Thực tế đời sống hàng ngày, chúng ta có thể cảm nhận được mối liên hệ khắng khít giữa tinh thần và thể xác. Thật thế:
Một tù nhân yếu sắp chết. Có lệnh tha, anh ta có thể đứng dậy, thậm chí chạy ra cổng. Tin vui là tinh thần, qua sinh năng, sang phía vật chất khiến anh ta đột nhiên có sức mạnh ghê gớm.
Sáng dậy đói, uể oải không nghĩ gì được. Ăn bát phở, tinh thần sảng khoái, suy nghĩ gì cũng minh mẫn, thậm chí sáng tác được. Rõ ràng phở (vật chất) biến thành tinh thần.
Nghĩa là, nơi con người (tiểu vũ trụ) vật chất và tinh thần có liên quan với nhau qua sinh năng hay chúng ta có thể gọi là liên tinh thần – vật chất, giống như liên không – thời trong đại vũ trụ vậy.
Cơ thể chúng ta hoạt động trong không gian 3 chiều (dài, rộng, và cao). Còn tinh thần hoạt động theo thời gian (quá khứ, hiện tại, tương lai…). Thời gian thường được coi là chiều thứ 4 của vũ trụ.
Vỗ đùi đánh đét một cái thích chí anh kêu lên: “Vậy chủ nghĩa duy vật hỏng rồi. Không phải vật chất ‘đẻ’ ra tinh thần như Mác tưởng. Mà tinh thần và vật chất phải nói là hai mặt của sinh năng mới đúng”.
Theo anh ‘cái này’ mới bác bỏ được chủ nghĩa Mác, rồi lẩm bẩm “hồi còn cầm quân mà có võ khí Nhân Bản này thì chúng nó ‘chết’ ngay”. Tôi hỏi đùa:
– “Liệu có ‘sát’ không?”
– “Không đâu. Chinh phục hàng triệu con tim hàng triệu khối óc mới là chiến lược chứ, mới thực là vương đạo chứ”.
Vốn là cán bộ chính trị, từ bé đến lớn chỉ có học và nghiên cứu chủ nghĩa Mác, anh thú nhận những điều tôi trình bày làm anh phải ‘lao động trí óc’ nhiều, nhiều lắm. Có một cái gì đang loé lên phá tung cái gọi là ‘chân lý’ mà người ta đã nhồi nhét vào đầu anh liên tục ròng rã cả mấy chục năm nay.
Anh trầm ngâm một lúc mới ‘phán’ tiếp: Thế thì làm gì có mâu thuẫn ý thức hệ. Vậy mà anh em một nhà choảng nhau chết bao nhiêu người. Cộng Sản, Tư Bản gì rồi cũng phải tự chuyển mình theo những hiểu biết khoa học mới về con người.
Tôi bảo đó chính là ý nghĩa sâu xa của Nhân Bản mà anh hỏi; và Nhân Bản phát triển thành cao trào là đương nhiên vì là bản chất thực của nhân loại.
Rất nhanh gần như tức khắc, anh ngồi bật dậy bắt tay tôi thật chặt, mắt sáng lên, giọng sang sảng: “Chúng ta phải khai mở ngay vận hội mới cho dân tộc”.
Canh khuya, giữa sơn lam chướng khí mà tràn hào khí Lam Sơn!
Hồn thiêng sông núi là đây!
Bs Nguyễn-Đan-Quế, Chủ tịch Cao Trào Nhân Bản