Thơ Ngọc Sơn Trang
Hồng Kông ơi.! Những ngày trong bão lửa
Giữa chốn xứ lừa, tôi ngưỡng mộ biết bao
Tuổi trẻ, dân trí các bạn thật là cao
Quyền làm người, không cúi đầu chối bỏ.!
Nhìn các bạn như những vì sao tỏ
Như những người hùng chiến đấu vì tự do
Đoàn kết đứng lên chẳng một chút đắn đo
Và bình mình ló dần trên hương cảng.!
Có những phút giây thật lòng tôi mê sảng
Đếm tháng, đếm ngày dõi các bạn thân yêu
Tôi thật lòng khâm phục biết bao nhiêu
Học hỏi biết bao điều, một tinh thần bất khuất.!
Có những lúc dầm mình trong được mất.!
Nghĩ về các bạn gửi lời chúc trong tâm
Xin bình an, chiến thắng thằng bạn vàng
Đang từng ngày lâm le xâm bờ cõi.!
Quê hương tôi, chẳng còn gì để hỏi
Kiếp chó, kiếp người giờ có khác gì nhau
Vẫn rẽ chia, rồi nhận về thương đau
Để đời sau lạc loài trên đất khách.!
Những ngày mai, sẽ chỉ còn đói rách
Bao nhọc nhằn..!
Nào biết..!
Trách chi ai..!
Ngọc Sơn Trang./.