Thursday, March 13, 2025
HomeBLOGCHƠI FACEBOOK ..

CHƠI FACEBOOK ..

Canh Le

Facebook, đơn thuần là một phương tiện, xấu hay tốt là tùy theo người dùng, mục đích của người dùng ! Cũng như tiền vậy thôi, xấu hay tốt là tùy theo người dùng, mục đích của người dùng ! Hay như một con dao bén trong tay, có người dùng để khắc gọt chạm trổ tạo nên tác phẩm đẹp cho đời, có người dùng lại “chơi dao có ngày đứt tay” gây nguy hiểm cho bản thân và người khác …
Dù sao thì ngày nay đã là thời đại văn minh Kỹ Thuật Số, Toàn Cầu Hóa, Thế Giới Phẳng, việc ngăn cấm mạng thông tin kết nối toàn cầu là “chống lại tiến trình vận động phát triển tất yếu khách quan của nền văn minh nhân loại”, tức “phản động” !
Đối với nhà nước, kể cả những nhà nước “độc tài toàn trị”, thì Facebook cũng vẫn là nơi mà nhà nước nhận được sự phản ánh khá trung thực thái độ của dân chúng đối với chính quyền, nhằm tự điều chỉnh, dù theo hướng tích cực – tức tìm cách giải trình, thực thi, cải cách … một cách thuyết phục hơn ; hay theo hướng tiêu cực – tức tìm cách che đậy, dối trá, áp bức … một cách tinh vi hơn.
Nhà nước tiếp nhận và xử lý thông tin từ Facebook theo hướng nào thì chưa rõ, nhưng chắc chắn, thông tin ấy trung thực hơn rất nhiều so với mấy cái trò “đảng cử dân bầu”, “lấy phiếu tín nhiệm”, “phê và tự phê” … vv … “Ở trong chăn mới biết chăn có rận”, nếu người dân “ở ngoài chăn” biết mấy cái trò ấy là láo toét một thì nhà nước “ở trong chăn” biết mấy cái trò ấy là láo toét hàng trăm, hàng ngàn, hàng triệu … !!! …
Lừa dối người khác, nếu thành công, còn được tiếng “gian hùng”.
Tự lừa dối mình, nếu thành công, chỉ có tăm tối, lụn bại, suy vi …
Trước giờ, giày dép có ni có số, các nhà sản xuất giày dép đều theo đó mà sản xuất để đáp ứng theo nhu cầu phong phú đa dạng của thị trường …
Thành ngữ “Đo Ni Đóng Giày” để chỉ việc một nhà sản xuất đáp ứng đúng theo nhu cầu thị trường ( như việc một nhạc sĩ viết ca khúc phù hợp với giọng hát của một ca sĩ chẳng hạn … )
Nhà sản xuất nào không đủ năng lực đáp ứng theo nhu cầu phong phú một cách khách quan của thị trường, mà lại chỉ muốn chăm chăm bắt khách hàng phải “Gọt Chân Cho Vừa Giày” theo năng lực sản xuất hạn chế của mình, thì chắc chắn sẽ thất bại trong môi trường cạnh tranh lành mạnh …
Thành ngữ “Chân Cho Vừa Giày” còn được dùng để chỉ việc một nhà nước, vì năng lực quản lý không thể theo kịp đà phát triển phong phú một cách khách quan của xã hội, đã dùng ý chí chủ quan ban hành những mệnh lệnh hành chính lạc hậu để ngăn cấm …
Cấm Internet, cấm Blog, cấm Facebook … cũng vậy …
Nhắc lại :
Nhà sản xuất nào không đủ năng lực đáp ứng theo nhu cầu phong phú một cách khách quan của thị trường, mà lại chỉ muốn chăm chăm bắt khách hàng phải “Gọt Chân Cho Vừa Giày” theo năng lực sản xuất hạn chế của mình, thì chắc chắn sẽ thất bại trong môi trường cạnh tranh lành mạnh …
Nhà Nước nào không đủ năng lực đáp ứng theo nhu cầu phát triển một cách khách quan của Xã Hội, mà lại chỉ muốn chăm chăm bắt Công Dân phải “Gọt Chân Cho Vừa Giày” theo năng lực quản lý hạn chế của mình, thì chắc chắn sẽ thất bại trong môi trường Tự Do – Dân Chủ – Nhân Quyền …
SỬ DỤNG, LỢI DỤNG “các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, tự do hội họp, lập hội và các quyền tự do dân chủ khác” để đấu tranh cho DÂN CHỦ cũng nhằm làm cho cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn …
Đương nhiên, bởi vì trên thế gian này chẳng có gì là hoàn hảo tuyệt đối, muốn được cái này thì phải chịu bị mất cái kia …
DÂN CHỦ xâm phạm lợi ích của nhà nước, xâm phạm quyền, lợi ích của một số tổ chức, một bộ phận công dân từ thượng tầng đến hạ tầng, bởi vì có thể gây ra những hiểm họa như : thay đổi chính phủ và cơ chế của đất nước, biến đổi môi trường chính trị, bất ổn, loạn lạc … vv …, nên con người phải luôn cẩn thận cân nhắc, cố gắng giảm thiểu thiệt hại đến mức thấp nhất có thể và nâng cao lợi ích đến mức cao nhất có thể.
Và cũng đương nhiên, cân nhắc thiệt hại hay lợi ích là cho cả cộng đồng rộng lớn ở tầm quốc gia, liên quốc gia, thậm chí toàn cầu …, chứ không phải cho những “nhóm lợi ích”, “bộ phận không nhỏ” …
Khi đi “thực tế sáng tác” cùng một nơi, cùng vẽ, chụp một nhân vật, phong cảnh … nhưng các “nghệ sĩ” vẫn cho ra đời những “tác phẩm” khác nhau, rất khác nhau, thậm chí trái ngược, ấy là do cái “GÓC NHÌN”.
“GÓC NHÌN” rất phong phú : trực diện, trắc diện, từ trên xuống, từ dưới lên, từ trái qua, từ phải lại … vv … và … vv …
“GÓC NHÌN” này không đẹp thì lại chuyển qua “GÓC NHÌN” khác, nhích đi vài li là đã có một “GÓC NHÌN” khác …
Từ những “GÓC NHÌN” rất phong phú ấy, mới có những “tác phẩm” phong phú, rồi người ta mới xem xét, đánh giá, chọn lựa ra những “tác phẩm” ưng ý nhất. Ưng ý nhất thôi chứ chưa hẳn là đẹp nhất, vì chắc hẳn, hay chắc chắn, sẽ còn những “GÓC NHÌN” khác chưa được con người khám phá, khai thác …
Chứ làm gì có cái chuyện vẽ, chụp có mỗi một “GÓC NHÌN”, rồi cho đó là “độc nhất vô nhị”, “vô tiền khoáng hậu” …, không cần phải khám phá, khai thác gì thêm nữa …
Nếu cứ khăng khăng chỉ có mỗi một “GÓC NHÌN”, thì làm sao tránh được tranh ảnh đơn điệu, không phong phú, xấu xí, không đẹp đẽ, không mua bán được, rồi đói, rồi nghèo … !? …
Ngẫm, chuyện làm chính trị cũng vậy …
Làm gì có chuyện chỉ có mỗi một “kim chỉ nam”, “hòn đá tảng”, “sợi chỉ đỏ” …
Nếu cứ khăng khăng “kiên định lập trường”, “nhất quán quan điểm” là chỉ có mỗi một “kim chỉ nam”, “hòn đá tảng”, “sợi chỉ đỏ” …, thì làm sao tránh được đường lối bế tắc, không hanh thông, chủ trương tăm tối, không sáng tỏ, không áp dụng được, rồi đói, rồi nghèo … !? …
Người khỏe mạnh thì thân thể tráng kiện, “đầu đội trời chân đạp đất”, dầu sương dãi gió, tắm nắng gội mưa, thể lực dồi dào, đề kháng mạnh mẽ … ; tinh thần điềm tĩnh, tâm chí hùng cường, đối diện thị phi, đường hoàng tranh biện …
Kẻ ốm yếu thì thân thể suy nhược, “nắng hổng ưa mưa hổng chịu”, khăn áo sùm sụp, né sương núp gió, hở ra một chút là “nhạy cảm”, “kiêng kị” … ; tinh thần hoảng hốt, tâm chí ươn hèn, trốn tránh thị phi, lẩn lút tranh biện …
# Tục Ngữ Việt Nam :
– Vàng thật không sợ lửa.
– Cây ngay không sợ chết đứng.
# Hán Thư :
– Muốn cho người không nghe chẳng gì bằng đừng nói, muốn cho người không biết chẳng gì bằng đừng làm.
# Voltaire – Văn hào Pháp ( 1694 – 1778 ) :
– Lịch sử chỉ có thể được viết tốt ở một đất nước tự do.
# Lord Acton – Sử gia Anh ( 1834 – 1902 ) :
– Sự tập trung quyền lực trong tay một nhóm người sẽ biến họ thành những người đầy quyền lực – nhưng lại có cách hành xử của bọn tội phạm. Lịch sử đã chứng minh điều đó. Mọi quyền lực đều dẫn tới tha hóa, quyền lực tuyệt đối dẫn đến tha hóa tuyệt đối.
– Mọi thứ gì bí mật đều dẫn đến thoái hóa, ngay cả sự điều hành công lý ; không có thứ gì được gọi là tốt lành nếu không được trải qua thảo luận và công khai.
# Albert Camus – Triết gia Hiện Sinh Pháp ( 1913 – 1960 ) :
– Báo chí tự do, dĩ nhiên, có thể tốt cũng có thể xấu, chắc chắn nếu không có tự do, báo chí chỉ có thể là xấu.

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular