24-1-2019
Thượng tuần tháng 01/2019, sau khi đưa những chiếc máy xúc vào trong khu vực Vườn Rau Lộc Hưng để san bằng, biến nơi đó thành bình địa, thì chính quyền sở tại đã tổ chức họp báo để báo công thành tích phá dỡ 112 căn nhà xây dựng trái phép, đẩy hàng trăm gia đình sa vào cảnh màn trời chiếu đất vào ngay những ngày giáp tết cổ truyền dân tộc.
Thế nhưng, có vẻ như con số 112 căn nhà bị phá dỡ được công bố chỉ là một phần nhỏ bé của con số thật sự đáng kinh hoàng mà thôi.
Hôm nay, sau hai tuần lễ chấn động tinh thần khi bị thô bạo đẩy ra lề đường để tận mắt chứng kiến căn nhà yêu thương phút chốc hoang tàn, thì những nạn nhân đau thương mới tạm trấn tỉnh lại. Ngồi với nhau, bắt đầu tự thống kê lại những mất mát, thì họ bàng hoàng, cay đắng nhận ra rằng đã có thể đến khoảng 500 căn nhà đã từng là mái ấm che chở họ qua bao nhiêu năm đã trở thành đống gạch vụn dưới những chiếc gàu xúc hung hãn, vô nhân tính.
Khi trao đổi thông tin với chúng tôi, nghe họ đưa ra con số giật mình, chúng tôi vội hỏi “Như thế nào được hiểu là một căn nhà?”, bởi lẽ, chúng tôi đã e ngại rằng đôi khi căn phòng cũng được đồng hóa là căn nhà chăng? Thật ra, “lo bò trắng răng”, vì chúng tôi nhận được câu trả lời không gì có thể rõ ràng hơn “Một căn nhà để ở và có đủ các công trình phụ như khu vực bếp, khu vực vệ sinh …”.
Theo họ, vào thời điểm tháng 01/2019, trong khu vực Vườn Rau Lộc Hưng có 159 hộ gia đình sử dụng đất (không phải là 134 hộ như chính quyền sở tại công bố). Trong đó, có 154 hộ sử dụng đất làm nhà ở, hoặc vừa làm nhà ở vừa trồng rau, còn lại 05 hộ chỉ sử dụng đất để trồng rau. Số 154 hộ sử dụng đất làm nhà ở đã xây dựng tổng cộng 500 căn nhà (sai số dương +10; Không có sai số âm) để tách hộ, tách nhà khi con cái trưởng thành, lập gia đình và cả nhà cho thuê để có thu nhập.
Xem ra, những người dân hiền lành, chân thật ở Vườn Rau Lộc Hưng vốn chỉ biết “Kính Chúa, yêu rau” mất mát nhiều quá, ban đầu là mái ấm, là niềm tin và công lý, sau đó thì có vẻ như sự thật cũng chực chờ nối gót rời họ ra đi!
Khốn khổ, đồng bào tôi …
Ngẫm xem, trước đây, khi nghe đến Văn Giang, Dương Nội, Tiên Lãng, Đồng Tâm, Thủ Thiêm, thì có lẽ người dân Vườn Rau Lộc Hưng chưa bao giờ nghĩ sẽ đến lượt mình là nạn nhân? Nhưng bây giờ, sau Vườn Rau Lộc Hưng, chúng ta đã có thể nghĩ đến lượt mình là nạn nhân chưa? Hay cứ lặng im chờ máy xúc xuất hiện đến trước cổng nhà mình?