Hôm nay 04 tháng Sáu, ngày kỷ niệm sự kiện đẫm máu Thiên An Môn, và nỗi ô nhục của nhà cầm quyền Trung cộng.
Nhiều bạn trên Facebook đã từng xem tấm hình chiếc xe tăng (thiết xa) và đọc bài thơ dưới đây không chỉ một lần, thậm chí nhiều lần, tuy nhiên hôm nay tôi sửa vài chữ và đăng lại nó.
Lý do là tôi muốn nhắc lại sự kiện này, để chúng ta đừng quên vết thương, và cái giá của tự do dân chủ mà chúng ta chấp nhận trả, để không trở thành nô lệ của Hán tộc phương Bắc.
***
thiết xa
tôi tự hỏi chiếc xe này bây giờ ở đâu?[*]
nó còn hoạt động?
đã được điều về Nội Mông?
những người lính lái nó còn sống hay chết?
sống như thế nào, chết như thế nào?
họ nhớ gì về những thân thể nát nhừ
những lóng xương và hộp sọ?
tôi tự hỏi
sau bao lâu thì người ta rửa xe?
có cầu siêu cho những vong hồn?
làm sao gỡ những miếng thịt nhầy nhụa dính trên xích?
mùi tanh tưởi còn đến bao giờ?
họ chùi vết máu bằng gì?
với ký ức loài sắt lạnh
chiếc xe mơ cuộc tàn sát mới
những con đường những đám đông
04/06/2013 – 04/06/2018
_________________________
[*]Chiếc xe tăng này đã tham gia trong sự kiện Thiên An Môn 04/06/1989