Thích Ca Mâu Ni, người mà những ai đã từng tìm hiểu về cuộc đời sẽ thấy rằng con đường tu hành của ngài không hề bằng phẳng, trải hoa hồng từ khi khởi sự cho đến khi tìm được bờ giác. Cho dù, tương truyền ngay khi vừa ra đời, Ngài đã có đến 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp khiến nhân gian dễ nhầm tưởng rằng Ngài sinh ra là để thành Phật mà không cần phải vượt qua thử thách nào.
Rời bỏ cung điện xa hoa với vợ đẹp, con khôn, cuộc đời nhung lụa, Ngài, với tên tục Tất Đạt Đa đã từng chọn sai con đường tu hành. Nhận thấy không tiến bộ, ngài lại chọn con đường tu khổ hạnh. Sau sáu năm, ngài vẫn chưa tìm được sự giải thoát khỏi “Sinh, lão, bệnh, tử” ngoài một thân thể ngày càng suy kiệt.
Vào một ngày khi đang thiền định, ngài chợt bừng tỉnh khi nghe thấy người nhạc công dày dạn kinh nghiệm chỉ dạy học trò rằng các sợi dây của đàn nguyệt không nên quá căng hoặc quá chùng. Nếu căng, chúng sẽ đứt và nếu trùng, âm thanh phát ra sẽ không đúng nữa. Nghe được điều này, Ngài chợt hiểu về con đường trung dung phải đi, sau khi đã từng đi từ phía khổ hạnh nhưng bất thành.
Tìm được con đường đúng chưa phải là xong, Ngài còn phải đối diện với sự quấy phá, can nhiễu từ tà ma trong khi đang thiền định dưới gốc cây bồ đề. Tà ma Mara đã phái ba đứa con gái của mình gồm Ái Dục, Bất Mãn, Tham Vọng, hóa thành ba cô gái xinh đẹp để quyến rũ. Sau đó, lại cử đội quân quỷ dữ tới tấn công Ngài. Gây mưa giông, mưa đá, vũ khí, than hồng và cuối cùng là bóng tối… nhưng đều không khuất phục được ý chí của Ngài.
Hôm nay, giữa dòng đời ô trọc và đầy lý tài, giữa tiếng nhặng, tiếng ve, tiếng giấy polyme sột soạt từ chốn cửa thiền, cũng có vị sư đang lặn lội chân đất trên đường thiên lý tìm con đường giải thoát cho mình, thì sự trợ giúp, quấy phá, can nhiễu của người đời cũng nên xem là sự thử thách cần thiết.
Nhìn những người quét đường, cúng dường, xen lẫn những chiếc điện thoại quay phim soi mói, những sự xua đuổi, gây khó, kể cả lời vô đạo của kẻ đố kỵ, cũng cạo đầu, khoác áo nâu sồng song hành với bước chân sư… Chẳng phải, ta đang thấy những hiện thân của chính họ từ hơn hai nghìn năm trước hay sao? Của hai cô bé vắt sữa bò cúng dường cho Ngài, của quỷ Mara tung vô số tai ương, của Ái Dục, Bất Mãn, Tham Vọng đang toan ngăn bước thành đạo của vị chân sư…
Tôi nghĩ, cứ để mọi chuyện tự nhiên như cách Thích Ca vượt qua khổ nạn tìm ra con đường cho chính mình và chỉ nó cho chúng sinh. Hơn nữa, xem ra, chúng cũng chính là nghiệp chướng, là khổ nạn của sư Minh Tuệ trong đời tu hành. Sư có thể vượt qua hay không thì cũng nên thấy bình thường. Chưa vượt được là vì nghiệp còn nặng, duyên còn mỏng và nếu đã là chân sư thì không lần này vẫn còn lần khác, không con đường này thì đi con đường khác, thậm chí, không kiếp này thì vẫn còn kiếp khác… Và cho dù là lần khác, con đường khác hoặc kiếp khác, thì lại vẫn có những khổ nạn khác song hành. Cứ nhìn cuộc đời tu hành của Thích Ca thì thấy…
Tu là sửa, không chỉ muốn mà thành hoặc ngăn mà được. Mọi sự cứ để tùy duyên…
Manh Dang