Sunday, December 22, 2024
HomeBLOGTRẠI CAI NGHIỆN: NGA "S.I.D.A"

TRẠI CAI NGHIỆN: NGA “S.I.D.A”

Bạch Cúc

Dẫn truyện: Khi viết về “Chị Nga” tôi buồn rơi nước mắt!. Tôi nhớ mỗi khi gần tới giờ cơm, học viên nôn nao trông ngóng vì ai cũng đói mướt mong được tới giờ ăn, thì chị vẫn nằm yên trên giường, mệt mỏi và thoi thóp với đôi mắt đờ đẫn! Tôi thường mang cơm về đút cho chị. Cơm trắng với nước tương pha loãng nổi lềnh bềnh chỉ thấy ớt và ớt. Chị hầu như không nuốt nổi, chỉ ráng nhằn nhằn vài hạt cơm trong miệng để tôi đỡ đau lòng. Bữa cơm nào cũng chan đầy những giọt nước mắt của chị và của tôi! Thú thật, tôi ước có được chút gì ngon ngon để đút cho chị, ví dụ như một tô cháo thịt bằm chẳng hạn, nhưng đó là điều không tưởng, và sẽ không bao giờ có ở nơi chốn này!…

Suốt thời gian tôi ở trại cai nghiện, điều khiến tôi đau lòng nhất là nhìn thấy bữa cơm của học viên: 100% là cơm trắng chan nước tương, nước tương được pha loãng với nước đựng trong thau lớn nổi đỏ toàn ớt là ớt. Ở đây, ớt không chỉ là thứ gia vị, nó là thứ duy nhất cực đặc biệt, được cung cấp dư thừa, vì nếu hà tiện ớt thì chẳng ai có thể nuốt nổi miếng cơm chan nước tương pha lỏng loẹt toàn nước là nước. Bữa cơm cũng có canh, canh là một tô nước điểm xuyết vài cọng rau nổi lềnh bềnh cho đẹp mắt. Thực phẩm nuôi người cai nghiện chỉ có thế: cơm trắng, nước tương pha loãng và canh lõng bõng, không còn gì hơn nữa.! Chưa bao giờ, kể từ lúc tôi vào trường cho đến khi ra khỏi nơi đó, tôi không bao giờ thấy một món gì khác ngoài 3 món trên! Đôi khi tôi thẫn thờ tự hỏi: tại sao người ta có thể nuôi nhốt một đám người nghiện, mang danh nghĩa là chữa bệnh, giáo dục họ, giúp họ hoàn lương trở lại cuộc đời, mà lại cho ăn “kinh khủng” như vậy, nuôi nhốt còn tệ hơn nuôi một con chó!…

—————-

– Cô ơi gọi Y sĩ, chị Nga bị mệt…

Người đàn bà ngót trên năm mươi tuổi mặt mũi vàng khè, ốm trơ xương nằm trên nền xi măng lạnh với hơi thở nặng nhọc. Hai con ngươi cứ mở trừng trừng nhìn thẳng trần nhà, chỉ khẽ nhúc nhích liếc nhìn cô Quản giáo trẻ tuổi, rồi vội vàng trở lại vị trí cũ.

– Chị thấy trong người thế nào hả chị Nga?

– Ờ tôi mệt!

– Chị ráng chờ chút xíu, Y sĩ sẽ xuống khám ngay cho chị.

Cô Quản giáo nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay người đàn bà, những ngón tay dài lỏng khỏng, cũng vàng vàng như da mặt chị. Bàn tay lành lạnh khô cứng đầy gân xanh, có cả đất bẩn trong kẽ móng…

Người chị giật nhè nhẹ, hơi run rẩy khi bàn tay được nằm gọn lỏn trong đôi bàn tay nhỏ nhắn, trăng trắng của cô Quản giáo. 

Cả hai đều im lặng, chẳng ai nói thêm được với ai lời nào. Cô Quản giáo cảm nhận được nhịp thở của người đàn bà, những nhịp tim vội vã dần chậm… chậm… và ấm áp trở lại, như tìm được chút an ủi!

Hai bóng người thinh lặng khá lâu trong một buổi chiều giá lạnh, mắt đăm đăm nhìn về phía xa xa, nơi tràn ngập bóng sương mù, sương bắt đầu giăng trắng giữa lòng chảo một vùng miền núi!

hình minh hoạ

***

– Sao Cô lại dám nắm tay chị Nga?

– Nắm tay chị ấy thì sao? Có vấn đề gì à?

– Vậy là cô không biết rồi, chị ấy bệnh tim, và bị nhiễm HIV giai đoạn cuối, chưa thấy ai dám chạm vào người chị ấy!!!

***

Người đàn bà ngót trên năm mươi tuổi, gầy trơ xương với khuôn mặt sầu thảm, ra đi đột ngột vào một buổi sáng sớm, chỉ vài hôm sau đó, khi trái tim chị đã quá suy kiệt và mệt mỏi…

Một kiếp người bôn ba đã tìm được chốn dừng chân thật sự!

***

Cô Quản giáo đọc đi đọc lại mảnh giấy nhàu nát, được tìm thấy trong túi áo người đàn bà:

“Cảm ơn cô, và cảm ơn cái nắm tay dịu dàng cô dành tặng cho tôi! Cô khiến tôi nhớ con gái của tôi, chắc giờ nó cũng chạc tuổi như cô… 

Tôi năm mươi tuổi, với hơn ba mươi năm làm gái, tôi nghiện ma túy nặng, và bị bắt ngay gần cửa khẩu Cam. Cả cuộc đời tôi thèm khát sự ấm áp miễn phí của ai đó dành cho mình, nhưng tất cả chỉ là sự trao đổi, hầu hết là sự ghẻ lạnh và khinh bỉ!… 

Tôi, người đàn bà bị xã hội ruồng bỏ, và một người mẹ nhiễm HIV, bị chính con mình từ bỏ!”

Nước mắt cô rơi, cô khóc cho một phận người và khóc chua xót vì cuộc đời!

Cuộc đời bán quá đắt dù chỉ là hơi ấm… một bàn tay!

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular