Phiên tòa hôm nay, anh Đinh La Thăng đã lấy đi nước mắt của khoảng 95 % những người ngồi trong phòng xử án….
Gần 2 tiếng anh Thăng tự bào chữa cho mình, anh cảm ơn HĐXX, VKS, các Luật sư và không quên cảm ơn các Nhà báo, những người dân đã ủng hộ anh…….
Bối rối trong vài phút vì sự bắt đầu hơi khó khăn, anh nói vài điều trước khi tự bào chữa cho mình.
Anh Thăng nói: Sáng nào cũng vậy, anh rời Trại tạm giam lúc 5 giờ sáng, các Phạm nhân cùng dãy phòng giam đều thức giấc nói qua song sắt rằng chúc anh sức khỏe và may mắn….
Anh kể rằng phòng giam chỉ có chỗ cho hai phạm nhân nằm, một người phạm tội buôn bán ma túy đang đối mặt với án tử hình, một người khác phạm tội chiếm đoạt tài sản. Anh tuy vào sau nhưng phạm nhân buôn ma túy đã nhường cho anh chỗ nằm, còn mình thì nằm giữa lối đi. Phòng giam chật chội và tối khiến anh không thể đọc được Kết luận điều tra hay Cáo trạng…… nhưng anh không oán trách hay đòi hỏi gì, chấp nhận trong nỗi buồn sâu thẳm…
Anh cảm ơn gia đình, sau một ngày anh bị bắt thì nhận được quần áo và dưa cà, cá vụn kho, anh chia sẻ thức ăn với bạn tù, một cách mà anh vẫn làm ngoài đời thực….
2 giờ là quá dài, có thể là dài nhất trong lịch sử tố tụng khi một Bị cáo tự bào chữa cho mình….. tất cả phòng xử hàng trăm người im phăng phắc…. anh nhận lỗi về mình, chấp nhận mọi hình phạt mà Tòa án tuyên…
Anh Thăng quay sang các Giám định viên và nói: Bị cáo học tài chính chứ không học về dầu khí….nên bản giám định tính lãi suất tiền gửi tiết kiệm là không đúng quy định của pháp luật….vấn đề không phải là con số, phía sau con số là số phận một con người, là gia đình, bạn bè, dòng họ, quê hương…… nhưng ông vẫn cảm ơn tất cả đã nhanh chóng thực hiện để sau 30 ngày, kể từ ngày bị bắt cho đến khi bị xét xử…..
Anh Thăng xin lỗi Nhân dân, những người đã tin tưởng và kỳ vọng vào anh rất nhiều…..
Anh nói rằng do chủ trương thí điểm Tập đoàn kinh doanh đa ngành, hành lang pháp lý chưa có hoặc không rõ ràng, vừa làm vừa điều chỉnh chính sách….
Khi anh Thăng nói về gia đình, khi nhắc đến người cha già đã 87 tuổi mắc bệnh hiểm nghèo…và tôi thực sự sốc và lặng người khi anh nói về đứa con gái năm nay đã 22 tuổi nhưng cháu không phát triển bình thường như những đứa trẻ khác, anh lo sẽ không có ai chăm sóc, gần gũi, yêu thương và bù đắp những mất mát, thiệt thòi cho con gái …… anh Thăng không nén được xúc động, khóc nghẹn ngào không nói thành lời…
Là Luật sư đã tham gia nhiều vụ án, nhiều hoàn cảnh và không còn trẻ, nhưng tôi nhận thấy rằng anh Thăng là người sống tình cảm, biết trân quý những tình cảm mà mọi người dành cho mình, anh hơn nhiều lần cảm ơn các Luật sư đã có những lý lẽ sắc bén, đúng pháp luật để bào chữa cho anh và các Bị cáo khác….
Nhớ lại lúc giải lao, anh Thăng chủ động đến chỗ tôi đứng hỏi tôi một số vấn đề, tôi và anh Thăng trao đổi được vài phút, anh bắt tay tôi khá lâu, chỉ biết nói cảm ơn và sau đó phải vào phòng cách ly…..
Tôi biết rằng có nhiều người không hài lòng về Stt này của tôi, nhưng là Luật sư phải có sự bao dung, độ lượng và đặt mình vào địa vị của Bị cáo thì mới có cảm xúc, động lực để nói lời bênh vực họ……
Dù có sai trái hay vi phạm gì đi chăng nữa, anh cũng là con người, là con, người chồng, người cha trong gia đình bé nhỏ…..