Lúng túng, loay hoay: không thể che lấp sự thật

0
675
Ông Phan Văn Anh Vũ (giữa) trong một sự kiên ở Đà Nẵng hôm 29/4/2016. AFP
J.B Nguyễn Hữu Vinh/Blog RFA

Dân gian có câu ví khá hay: “Loay hoay như chó bí ỉa” và “lúng túng như gà mắc tóc”.

Những câu ngạn ngữ này để chỉ thái độ lúng túng của ai đó khi thiếu hiểu biết, hoặc gian lận, hoặc muốn che giấu một sự thật nào đó. Trong cuộc sống, thỉnh thoảng người ta vẫn thấy hoặc là ở những người dốt, hoặc ở những kẻ gian có thái độ này.

Nhiều vụ việc, hễ dính đến Công an, thì y như rằng hiện tượng “chó đau ỉa” và “gà mắc tóc” liên tục xảy ra. Nó xảy ra ở cách tiếp nhận, nó xảy ra ở cách xử lý, nó xảy ra ở cách đối phó, nó xảy ra ở cách thông tin…

Những chuyện đã qua

Người ta thấy rõ ở rất nhiều vụ việc:

– Công an đánh hướng dẫn đám côn đồ bao vây Thái Hà, Tòa TGM Hà Nội năm 2008. Khi bị các cơ quan ngoại giao nước ngoài chất vấn, Lê Dũng đã nói: Đó không phải là dân, công an mà là “Quần chúng tự phát”. Câu “ngu ngữ” này đã bị cả thế giới làm cho te tua đến mức sau đó cả hệ thống quan chức không dám mở mồm ra lần nào nữa chỉ bằng một câu hỏi: Vậy thì cứ dân tự phát là hiển nhiên đúng và được bảo vệ kể cả khi chúng vi phạm luật pháp?

– Công an đánh nhà báo sưng mặt, đá nhà báo trước bao nhiêu ống kính và hình ảnh đầy trên mạng, nhưng tay Đại tá Nguyễn Duy Ngọc – phó giám đốc, thủ trưởng cơ quan CSĐT Công an TP Hà Nội cho rằng không phải công an đánh nhà báo, mà chỉ là “Gạt tay trúng má và giơ chân hơi cao”.

Sáng tác này của đại tá Công an, khiến xã hội được trận cười không dứt. Một nữ nhà báo nói với mình rằng: Bố tổ sư lão Ngọc, hôm ấy, báo hại em đang đi họp dở phải chạy về thay quần lót vì lão phát biểu xong em không nhịn được, vãi ra cả quần, xấu hổ khiếp. Thế mà lão không hề xấu hổ.

Có lẽ vì sự dày… mặt này, nên sau đó lão được lên chức Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát – Bộ Công an.

Không rõ với những người trình độ và liêm sỉ như vậy thì Bộ Công an sẽ đến đâu.

Chuyện hiện tại

Thì đây, hôm nay lại có một tay Tướng Công an hẳn hoi, Trung tướng Trần Đăng Yến – Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh, trong cuộc họp báo về vụ Vũ Nhôm, ông ta trả lời các câu hỏi như sau:

” Nói về tấm thẻ ngành công an của ông Phan Văn Anh Vũ được lan truyền trên mạng là thật hay giả Trung tướng Trần Đăng Yến khẳng định: “Tấm thẻ ngành công an của Vũ “nhôm” được đăng trên mạng cũng nằm trong quá trình điều tra, làm rõ.

Về thông tin trên mạng xã hội cho rằng, Vũ “Nhôm” có 3 hộ chiếu và được giúp đỡ khi chạy trốn, Trung tướng Trần Đăng Yến cho rằng, có nhiều thông tin chưa chính xác và Cơ quan An ninh điều tra đang làm rõ.

“Trường hợp phát hiện vi phạm, Cơ quan An ninh điều tra tiếp tục xử lý nghiêm” – Trung tướng Trần Đăng Yến khẳng định.

Bên cạnh đó, Trung tướng Yến cho rằng, khi báo chí thu thập thông tin thì phải có nguồn kiểm chứng.

“Hiện nay, vấn đề lộ lọt thông tin trên mạng đang rất phức tạp, nhất là trong sự phát triển của Internet. Chúng ta rất dễ bị nhiễu từ các thông tin này…”- Trung tướng Yến nói. (Trích nguyên văn)

Lời bàn:

Buổi họp báo của Bộ Công an, tập trung báo chí là để có những thông tin cần thiết cho xã hội được rõ, được minh bạch. Cũng theo các cán bộ lãnh đạo Cộng sản, thì phải cung cấp cho báo chí những thông tin chính xác, kịp thời để “ngăn chặn những tin đồn thiếu căn cứ hoặc có ý đồ xấu”, nhất là chuyện “báo chí chạy theo mạng xã hội”. Tay lãnh đạo nào cũng ông ổng như vậy từ Chủ tịch nước đến Bộ trưởng Công an, Truyền thông…

Thế nhưng buổi họp báo của Bộ Công an có nội dung gì?

– Về cái thẻ công an của Vũ Nhôm, rõ như ban ngày là cấp bậc: Cấp tá, số hiệu sĩ quan hẳn hoi, có thằng ký, có con dấu… Vậy với nghiệp vụ Công an, chỉ cần chưa đầy 10 phút có thể xác định thẻ đó, chữ ký đó là dởm hay thật, do ai làm và vì sao? Vũ Nhôm có số hiệu sĩ quan, có danh sách quân số… đủ cả có ở trong ngành công an hay không.

Vậy mà từ ngày bị khởi tố đến giờ tròn 2 tháng mà hệ thống công an ta “giỏi nhất thế giới” vẫn “đang điều tra, làm rõ” chứ không biết sự thật? Lý do là vì nó có thật nhưng làm giả, hay nó là thẻ giả nhưng có thằng công an khác làm thật cho nó, hay vì nó giả cả thẻ cả người… chắc không đầy 30 phút thì đã rõ vì Vũ Nhôm đang trong tay Công an chứ đâu xa, nhưng cứ cho là mất đi nửa ngày. Thế mà hai tháng qua, vẫn không rõ đâu là thật, đâu là giả? Chẳng lẽ cả Bộ công an này đi ngủ hai tháng qua?

– “Về thông tin trên mạng xã hội cho rằng, Vũ “Nhôm” có 3 hộ chiếu và được giúp đỡ khi chạy trốn”, thì vẫn là điệp khúc “Cơ quan An ninh điều tra đang làm rõ”. – Nghĩa là vẫn dẫm chân tại chỗ mà chưa điều tra ra được cái gì cả.

Quả là đáng nể, mấy cái hộ chiếu, được giúp đỡ chạy trốn hay không thì không điều tra cư dân mạng vẫn biết rất rõ nó từ đâu. Và cũng như cái thẻ ngành công an, nó lồ lộ ra đó chứ đâu đến mức nó biến đi mất tích như con tàu MH370 của Malaysia mà không thể điều tra được?

Điều người ta không hiểu nổi là các vụ án chống lại những người yêu nước, thương dân, chống bành trướng, vì lãnh thổ và vì đất nước tiến bộ thì Công an điều tra rất nhanh quá mức có thể ngờ. Thậm chí không chỉ là điều tra ra “tội” mà còn điều tra ra cả những ý nghĩ trong đầu người khác để kết tội “âm mưu”… chống nhà nước với các công dân vô tội. Kỳ quặc nhất là Công an còn điều tra ra cả tội “Tuyên truyền lật đổ chế độ” của hai người mù chữ trong vụ án vừa qua mấy hôm thôi.

Thế mà vụ này, hai tháng trời công an không thể điều tra ra được Vũ Nhôm là công an thật hay công an  giả. Hộ chiếu thật hay giả… Có lẽ những người có đầu óc hài hước số 1 thế giới chưa chắc đã nghĩ ra chuyện này.

Mà chưa nói đâu xa, vụ án Trịnh Xuân Thanh kia thôi, từ khi bắt, đến khi có kết luận điều tra cũng chỉ có chục ngày.

Thực ra, đơn giản dễ hiểu chỉ vì đó là vụ thanh trừng phe nhóm, loại trừ đối thủ chính trị thì Đảng cho thực hiện theo một nguyên tắc khác hẳn: Đảng đã muốn bắt, là phải có tội.

Điều hài hước, nực cười nhất lại là sau khi trả lời các câu hỏi mà không trả lời điều gì, thì Trung tướng Trần Đăng Yến khẳn định: “Trường hợp phát hiện vi phạm, Cơ quan An ninh điều tra tiếp tục xử lý nghiêm”.

Điều này thể hiện một vấn đề rất rõ ràng là ông Yến này không hề hiểu Tiếng Việt. Nghĩa là ông ta không hiểu các nhà báo đang hỏi vấn đề gì. Thế nên, mới xảy ra hiện tượng ông hỏi gà, bà nói vịt là thế.

Tại sao nhà báo hỏi mấy cái thật giả, thì ông không trả lời được, đáp án là con sống không tròn trĩnh mà ông lại khoe sẽ “xử lý nghiêm khi phát hiện sai phạm”?

Tại sao chưa ai đánh mà ông đã khai cách làm việc của công an?

Lẽ dĩ nhiên là nếu luật pháp nghiêm minh, thì chuyện xử lý nghiêm là chuyện không cần bàn cãi và không cần rêu rao.

Lẽ dĩ nhiên là đã vi phạm luật pháp thì đến vua cũng phải trị tội như thường dân, huống chi là công an.

Thế nhưng, xin cam đoan là những vụ việc liên quan đến công an thì hầu hết không thể làm rõ, không thể nghiêm minh. Vì thế ông ta đã vội quảng cáo cho điều mà ông ta biết là chẳng ai tin ông ta.

Cứ xem lại thì rõ: Vụ em Dư chết vì “rửa bát bẩn” trong đồn công an, dù em chưa đến tuổi thành niên, tiếp theo là vụ đánh các luật sư mặt mũi tím bầm, nhìn không ra hình tượng con người kia. Rồi cũng chìm xuồng, đã có tên Công an nào bị “xử lý nghiêm” bao giờ.

Cứ xem lại vụ đánh nhà báo vì “Gạt tay trúng má, giơ chân hơi cao” đến mức nhà báo đi nằm viện, đại biểu quốc hội yêu cầu khởi tố… rồi cũng cứt trâu hóa bùn.

Cứ xem lại biết bao vụ khác nữa, đâu có đó và vẫn “Ma đưa lối, quỷ dẫn đường. Cứ lần theo bước đoạn trường mà đi” vậy thôi.

Mới đây nhất, viên CSGT Hà Nam khi chặn xe dọc đường không đúng nguyên tắc, cầm tiền rơi xuống lại dẫm chân lên, nhặt dưới đường bỏ túi… Có lẽ đến đứa trẻ con nó cũng biết đó là cái gì?

Thế nhưng dù đã báo cáo lên tận Bộ Công an, nhưng sau khi điều tra, công an vẫn “không thể làm rõ” vì “Do hình ảnh trong clip không phản ánh đầy đủ các thông tin nên không đủ căn cứ xác định cán bộ CSGT trong clip nhận mãi lộ”.

Điều này giống như câu hát nào đó: “Ai cũng hiểu, chỉ… công an Hà Nam không hiểu”.

Xưa nay, đã động vào công an, thì đừng mong chuyện xử lý nghiêm bất cứ chỗ nào. Công an là “lá chắn, là thanh kiếm”, là con chó giữ nhà của đảng và “chỉ biết còn đảng, còn mình”. Do vậy nếu xử lý nghiêm đám công an, thì ai giữ nhà cho đảng tung hoành muốn gì được nấy trên xương máu, tài sản, tính mạng của người dân và lãnh thổ đất nước cho ai nấy được?

Bởi nếu xử lý nghiêm” thì lại phải nhớ câu của Nguyễn Sinh Hùng: “Cứ vi phạm mà kỷ luật thì lấy đâu ra cán bộ mà làm việc”.

Bởi nếu không có hệ thống “lá chắn, là thanh kiếm”, là con chó giữ nhà kia, thì cam đoan rằng cái Đảng “quang vinh, vĩ đại” kia không thể tồn tại nổi 2 ngày.

Hài nữa, là ông ta yêu cầu “báo chí thu thập thông tin thì phải có nguồn kiểm chứng”. Nhà báo sẽ kiểm chứng ở đâu khi mà chính công an cũng chưa biết đầu đuôi nó ra sao dù đã hai tháng trôi qua? Việc điều tra, kiểm chứng mà công an còn chưa làm được gì sao yêu cầu báo chí?

Tạm kết:

Sở dĩ có những câu trả lời còn hài hơn cả vua hài, còn nhố nhăng hơn cả đám du thủ du thực, còn bẩn thỉu hơn cả đám cùng đinh kia. Chỉ vì điều duy nhất họ thiếu: Sự thật.

Vì không có sự thật, họ phải vòng vo.

Vì để vòng vo né tránh, nên họ phải sáng tác ngôn ngữ mới.

Vì không thể minh bạch những cái thối, cái bẩn nên họ phải đánh bài lờ rằng “đang điều tra, làm rõ” nhằm câu giờ.

Những cách vòng vo, luẩn quẩn và bất chấp sự thật, bất chấp liêm sỉ cũng như tiếng cười của thế gian, miễn là đạt mục đích hóa bùn bãi cứt trâu vốn ngày càng lớn.

Điều đó người ta không còn thấy lạ.

Điều người ta lạ nhất, là không hiểu vì sao một chế độ, một thể chế lại có thể là nơi sinh ra, dung dưỡng cho sự dối trá phát triển đến mức bất chấp quy luật đến vậy mà vẫn cứ tồn tại.

Tất cả những điều trên, có một tác dụng hết sức rõ ràng là nó chứng minh một chân lý đã được nhiều người, thậm chí là các trùm lãnh đạo cộng sản khẳng định như Tổng Bí Thư ĐCS Liên xô Mikhail Gorbachev: “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng Cộng Sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng Cộng Sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”

Hay như Tổng thống Nga Putin nói: “Kẻ nào tin những gì CS nói là không có cái đầu. Kẻ nào làm theo lời của CS, là không có trái tim“.

Ngày 18/2/2018

Ông Phan Văn Anh Vũ (giữa) trong một sự kiên ở Đà Nẵng hôm 29/4/2016.AFP

260640cookie-checkLúng túng, loay hoay: không thể che lấp sự thật