thành phố nóng như điên
cúp điện suốt ngày
tôi muốn thành con chó
nằm le lưỡi thở dưới hiên chờ gió biển
tôi muốn cắn cổ
một đứa nào vô phước đi ngang đây
iPhone báo chỉ còn 5% lượng pin
tôi sẽ bị cắt lìa khỏi thế giới trong 30’ nữa
mất điện, thành phố trở nên mông muội
để tiếp tục làm người văn minh
tôi ra cafeteria ngồi làm thơ
hưởng wifi chùa và máy lạnh
nhân loại là loài ốc sên
bò quanh chiếc lá khô
thơ là chút dãi nhớt
lưu lại trên mặt đất
***
TRUYỆN CẦN ĐẶT TỰA
“Bà đau như thế nào?”
“Tôi bị nhức đầu.”
“Bà nhức đầu từ hôm nào?”
“Dạ, từ khá lâu rồi.”
“Khá lâu là từ bao giờ?”
“Dạ, bốn mươi sáu năm rồi.”
“Năm nay bà bao nhiêu tuổi?”
“Dạ, năm mươi sáu ạ.”
“Chà, vậy là bắt đầu bị từ năm mười tuổi. Vậy nhức đầu mãn tính rồi. Nguy hiểm lắm đó. Vậy giờ uống thuốc này nhé, mỗi ngày ba lần, mỗi lần một viên.”
“Dạ, bốn mươi sáu năm nay tôi vẫn uống như vậy.”
***
“Ông có vấn đề gì về sức khỏe?”
“Dạ, tôi bị ho. Với lại không đi cầu được.”
“Vậy à. Ông bị ho từ hôm nào?”
“Dạ, từ lâu lắm rồi.”
“Lâu lắm rồi? Chính xác là từ hôm nào?”
“Dạ, từ một buổi chiều thứ sáu của bốn mươi sáu năm trước.”
“Lâu quá vậy thì còn gì hai lá phổi. Ông có hút thuốc lá không?”
“Dạ, không.”
“Vậy, còn táo bón như thế nào?”
“Dạ, cũng từ bốn mươi sáu năm trước. Dạ, mỗi tuần tôi chỉ ho và táo bón trong hai ngày. Dạ, ngày thứ ba thì ho và ngày thứ sáu thì táo bón, năm ngày còn lại trong tuần thì bình thường.”
“Uống thuốc này nhé. Uống…”
“Dạ, thứ ba ba viên, thứ sáu ba viên. Những ngày còn lại thì không uống.”
“Đúng rồi, sao ông biết hay vậy?”
“Dạ, riết rồi quen…”
***
“Anh đau gì?”
“Dạ, em bị dương tính với…”
“Thôi, hiểu rồi. Sửa lại cái khẩu trang cho ngay ngắn đi.”
“Dạ, em ho quá chừng, mà mất vị giác…”
“Với lại khó thở nữa chứ gì?”
“Dạ, đúng vậy, thưa bác sĩ.”
“Từ bốn mươi sáu năm trước phải không?”
“Dạ, đúng vậy, thưa bác…”
“Uống tiếp thuốc này nhé. Mỗi ngày ba lần, mỗi…”
“Dạ, mỗi lần một viên…”
“Không, giờ phải tăng đô mạnh hơn rồi. Mỗi lần một bụm.”
TN
Vũng Tàu – những ngày mắc dịch, 07/2021