14-3-2018
Đánh bạc online kinh khủng hơn ma tuý và coi thường pháp luật hơn bất cứ loại tội phạm nào: Nhờ ơn anh Hoá!
Tin vui nhất vài ngày qua là bắt Hoá sau một thời gian “giả điên” trong bệnh viện. Hoá giả điên nhưng thời gian đó, những tay chân dưới sự bảo kê của Hoá vẫn tác oai tác quái. Không biết bao nhiêu sinh viên đã phải rời khỏi trường học, bao nhiêu bạn trẻ mới ra trường giã bỏ giấc mơ xây dựng cuộc đời; bao nhiêu người lành lặn trở thành tật nguyền; bao nhiêu công chức đang yên đang lành chợt thành trốn chui trốn nhủi, mất hết tiền đồ sự nghiệp, tan vỡ hạnh phúc…, chỉ vì một thứ ma tuý mới có tên: đánh bạc online.
Huyện Quỳ Hợp, tỉnh Nghệ An, có con nhà nọ một ngày chợt được bốn anh xăm trổ đeo kính chở trên taxi đưa về tận nhà đòi 3 tỷ. Mấy tay anh chị nói gọn lỏn: “Nếu ông bà không đưa 3 tỷ, con ông bà sẽ mù 1 mắt”. Ông bố thấy vậy cứ nghĩ nó doạ để lấy tiền và chúng sẽ không làm gì con ông, nên nói: “Thì các anh cứ làm đi. Tui không có tiền”. Ngay lập tức, một mũi dao chọc vào mắt cậu sinh viên và cậu bị ném xuống đường.
Tương lai mất. Một mắt không còn.
Chẳng ai xa xôi, cháu tôi, đang khởi nghiệp bằng kinh doanh quán game. Cha mẹ đổ cho 500 triệu và rồi 2 tháng sau, ngoài 500 triệu đó cất cánh còn phải trả thêm 350 triệu nữa.
Mà rất lạ, chúng nó đến tận nhà ung dung đòi tiền: công an – tao không sợ. Con quan chức hả: tao không sợ!
Bằng chứng là cháu ruột một ông quan chức cỡ lớn ở Nghệ An, đi tong hơn 20 tỷ. Cậu này cũng đang giữ một chức vụ lớn trong một đơn vị hành chính. Chúng nó vẫn đến xiết, vẫn đến đòi, cậu kia trốn biệt. Ông cậu ruột phải lãnh cục nợ đó trong tức tối, mà vẫn không thể trả được hết.
Một nhân vật khác, Tổng biên tập một tờ báo lớn. Con trai đang học đại học, một ngày đẹp trời về cầu cứu vì thua bạc online tầm mấy trăm triệu. Chúng nó nhắn tin đòi, gặp mặt luôn cả vị Tổng kia. Ôi, đòi công khai, lạnh lùng, báo chí công an hả, không vấn đề. Cuối cùng cậu kia không đi học tiếp được nữa.
Và rất nhiều rất nhiều người khác nữa. Trong đó, theo tôi được biết có vài vị làm công an, làm thanh tra giao thông, cũng phải ra khỏi ngành chỉ vì hình thức đánh bạc này.
Tại sao chúng lại lộng hành đến thế nếu không được bảo bọc (chứ không phải bảo kê) để coi trời bằng vung, nhờ những kẻ như tên Hoá?
Và đất nước này, đã nuôi dưỡng những thể loại quan chức không chỉ ăn tàn phá hại, không chỉ cướp bóc của dân, mà còn quay trở lại đưa những thứ còn kinh khủng hơn ma tuý, để triệt hại không ít người, đưa họ vào mất hết mọi thứ, sạt cả cơ nghiệp lẫn tương lai, hạnh phúc.
Dĩ nhiên, để đi đến kết quả ấy thì cũng từ lòng tham, từ thiếu hiểu biết của những kẻ đã thành nạn nhân. Nhưng, nếu không có ma tuý trên đời và những kẻ buôn ma tuý, thì chắc chắn sẽ không có con nghiện ma tuý.
Đau hơn nữa, là khi nhìn thấy những tên bặm trợn đòi tiền con bạc một cách như pháp luật chưa từng tồn tại, thì cái niềm tin của con người vào xã hội xem như không còn nữa.