Wednesday, June 25, 2025
HomeBLOGCÀNG ĂN DƠ CÀNG NÓI CHUYỆN LẬP TRƯỜNG QUAN ĐIỂM!

CÀNG ĂN DƠ CÀNG NÓI CHUYỆN LẬP TRƯỜNG QUAN ĐIỂM!

Đông Thức Nguyễn

Điên chuyện này từ lâu rồi! Nhưng thấy nhiều người biết nên cũng muốn chờ coi có ai nói không.

Rằng cái thành phố này từ lâu nay, đặc biệt là từ khi bị sự lãnh đạo của đám Hải Quân Đua Tài (HQĐT), đã nổi tiếng toàn quốc về “bảo hoàng hơn vua”, lập trường quan điểm chắc như bê tông cốt sắt, đặc biệt là trong lãnh vực văn hoá văn nghệ. Với dàn chuyên viên sắt máu bảo vệ chế độ PXB, VH, TLA, MQL, NCH…, và đại quan nửa đêm đi bắt bia ôm BĐ lên làm thường trực, hoạt động văn học nghệ thuật của thành phố trung tâm này đã trở nên trì trệ, bảo thủ… nhất nước.

Nhớ chuyện nhạc sĩ PD đã chịu bầm dập như thế nào mới xin được giấy phép hồi hương sinh sống như một người dân Việt. Lúc được cấp CMND và hộ khẩu xong, ông chủ động đến Hội âm nhạc TP để chào ra mắt các ông quan âm nhạc ở đây, thì đã bị… ngồi ngoài sân, không ai tiếp! Danh sách các tác phẩm của ông, tuy được duyệt cấp phép nhỏ giọt, nhưng luôn ghi rõ “được phép phổ biến, biểu diễn trên phạm vi toàn quốc”. Vậy mà các chương trình biểu diễn ca khúc của ông tại thành phố này luôn bị chỉ thị ngầm không được phát sóng phát thanh, truyền hình và còn cấm mọi hình thức quảng cáo. Có những tờ báo đã nhận tiền đăng quảng cáo các liveshow của ông bị buộc phải trả lại. Một phim tài liệu về ông làm xong, 100% Hội đồng duyệt phim TP thẩm định đồng ý thông qua thế mà cấp trên của thành phố này vẫn cương quyết không cấp phép phát hành. Chuyện này đã hơn 10 năm, đến khi ông ngậm ngùi nhắm mắt vẫn chưa được thấy phim ra mắt!!! Vòng hoa của Hội âm nhạc TP gởi đến đám tang ông là vòng hoa nhỏ nhất, rẻ tiền nhất! (Mở ngoặc ở đây để thử hỏi giờ có ai hát nhạc của các ông quan nhạc đỏ không?)

Đây cũng là địa phương nổi tiếng bảo thủ không cho nhiều văn nghệ sĩ hải ngoại hoạt động biểu diễn, dù Cục Nghệ thuật Biểu diễn (là cấp Trung ương) và nhiều tỉnh, thành khác đã cho phép. Ví dụ như các ca sĩ như CL, KL, TV… đều lãnh đủ các quyết định cấm hát ở Sài Gòn, dù trung ương đã ký phép và đã diễn từa lưa ở Hà Nội và các tỉnh! (Vượt quyền đâu thua gì chuyện ông BĐ ký giấy xé Nghị định của ông VVK). Chuyện ông ấy có những quyết định sét đánh với HTV, góp phần hạ gục vị trí số 1 của đài này (thua luôn đài VL từ lâu!), có công đưa các gameshow lớn ra hết cho VTV làm là chuyện ai cũng biết. Chuyện ca sĩ mặc áo hở bị phạt, quy định lòi rún cỡ nào… thảy cũng từ các ông ấy! Các cuộc thi hoa hậu cũng chớ mà mong diễn ra ở đây.

Các ca sĩ, ban nhạc nước ngoài cũng chịu chung số phận. Còn ai nhớ vụ chàng ca sĩ HQ đã có giấy phép diễn ở sân Thống Nhất, giờ cuối bị cấm cái rụp không?

Ca sĩ không cho biểu diễn, nhạc không cho hát, ấy vậy mà vẫn đòi xây Nhà hát làm gì nhỉ???…

(Bài viết này tạm không đề cập đến lãnh vực sân khấu, điện ảnh, văn học… cũng bầm dập không kém phải không anh Thanh Loc Nguyen, chị Như Thị Ái Hồ và các nhà xuất bản? Vậy mà lúc nào cũng kêu gào có tác phẩm hay là thế nào?)

Tưởng đâu các ông lãnh đạo ấy đạo đức lắm, lập trường lắm???

Giờ mới lòi ra cả một đám HQĐT và cận thần ăn dơ ăn tạp khủng khiếp, đàn áp dân lành như bạo chúa, vậy mà luôn lớn miệng bảo vệ lập trường quan điểm, sống đạo đức như tấm gương…! Phải chăng càng tham nhũng, các ông càng lớn miệng bảo vệ chế độ để mong che đậy được cái trò mèo của mình?

Và những tưởng đang lúc cả lò lâm nguy sẽ giảm bớt vụ làm khó văn nghệ sĩ, ai dè mới tức thì lại lòi ra vụ NSƯT N.H. (vẫn chưa hề bị rút danh hiệu dù đã đi Mỹ hơi lâu nha). Cô này gom tiền về xin diễn liveshow, nhân kỷ niệm bao nhiêu năm hành nghề. Đã được Cục nghệ thuật biểu diễn (trung ương) cấp phép, nên Sở (địa phương) cũng phải cắn răng duyệt ký. Thế nhưng, đồng loạt Nhà hát Hoà Bình, Nhà hát Thành phố, Nhà hát Bến Thành cùng từ chối hợp đồng diễn, với lý do bận hết rồi. Tới sân Lan Anh thì ký được, nhưng giờ chót lại bị nói đã kẹt phục vụ ngày quân đội. Chạy qua rạp Thủ Đô là giải pháp tội nhứt rồi, vì rạp quá tệ, nhưng đành cắn răng bỏ luôn tiền sửa rạp cho tươm tất tí, sau khi ký được hợp đồng. Vậy mà hôm sau rạp lại bị “lãnh đạo” yêu cầu huỷ. Và tất cả, như thường lệ, đều là lệnh miệng, không biết của ai và chả có một tờ giấy lộn nào! Cô ấy đã khóc 8 thứ tiếng mọi, ủa quên, tiếng đồng bào dân tộc, khi cuối cùng đổ cả đống tiền, bưng hết bà con về coi, mà vẫn không được diễn! Và ngang trái là, sau đó chả có cái nhà hát nào, rạp nào có show diễn hết!

Nói thiệt là tôi chưa bao giờ coi hay nghe NH hát, đừng nói là thích. CL, TV cũng rứa. Kể cả nàng KL tôi cũng hết ưa. Nhưng đã gọi là mở cửa, là đại đoàn kết, là sống và làm việc theo pháp luật… thì sao lại có chuyện Sài Gòn này một mình một cõi bảo vệ chế độ và ngang nhiên cấm người ta vậy??? Phải chăng dù cả nhà đang sắp vào lò, đám cấp dưới vẫn cứ theo quán tính “lập trường quan điểm đạo đức sáng ngời”, cương quyết giương cao ngọn cờ thành luỹ cuối cùng của chủ nghĩa xã hội? Lo giữ ghế, lo chứng tỏ “phẩm chất Cách mạng”, lo ra vẻ trung thành với cái lý tưởng đã thúi hoắc… Cứ tiếp tục vầy hoài thì các hoạt động VHNT của TP này sẽ cứ èo uột như con chuột và chán như con gián như từ trước tới giờ. Văn nghệ sĩ, các nhà tổ chức thì sẽ tiếp tục khổ như con hổ!

Hơn 43 năm trước, Sài Gòn này toàn các anh tài. Giờ đây cũng vẫn có rất nhiều nhân tài, nhưng tất cả cùng chỉ biết hai chữ… ngậm ngùi!

RELATED ARTICLES

10 COMMENTS

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular