HomeBình Luận-Quan ĐiểmNƯỚC MỸ KHÔNG PHẢI LÀ HÀNG HÓA

NƯỚC MỸ KHÔNG PHẢI LÀ HÀNG HÓA

(America Is Not for Sale)

Trong thời đại số, doanh nghiệp có thể chia nhỏ dự án và thuê ngoài khắp toàn cầu. Một kỹ sư ở Bangalore, một nhóm coder ở Hà Nội hay một chuyên gia AI ở Mexico đều có thể làm việc từ xa cho các công ty Mỹ mà không cần đặt chân đến Silicon Valley.

Tuy nhiên, sự hiện diện trực tiếp tại Mỹ vẫn mang lại lợi thế đặc biệt: bảo mật dữ liệu, phối hợp hiệu quả và môi trường sáng tạo đẳng cấp. Đó là lý do vì sao visa H-1B trở thành công cụ chiến lược, giúp Mỹ duy trì vị thế trung tâm công nghệ của thế giới.

Nhưng chính sách mới của Tổng thống Trump lại đi ngược lợi ích này. Yêu cầu 100.000 USD cho mỗi hồ sơ H-1B mớikhông chỉ tạo gánh nặng tài chính khổng lồ cho doanh nghiệp, mà còn khuyến khích họ đẩy việc ra nước ngoài. Khi thuê kỹ sư từ xa rẻ hơn và không bị vướng rào cản, Mỹ sẽ mất việc làm và mất nhân tài – điều mà chính sách đáng lẽ phải bảo vệ.

Chưa dừng lại ở đó, “Gold Card” và thậm chí “Platinum Card” cho người siêu giàu biến quyền nhập cư thành hàng hóa: đóng góp 1 triệu hay 5 triệu USD là có đặc quyền cư trú. Đây chẳng khác nào thay EB-5 bằng một phiên bản trần trụi hơn: ai có tiền thì được mua cửa vào nước Mỹ.

Từ “visa là công cụ chiến lược” đến “visa là món hàng có giá niêm yết”, chúng ta thấy một tư duy ngắn hạn: coi nhập cư như nguồn thu, chứ không phải nguồn lực. Chính sách này không hiểu được rằng doanh nghiệp sẽ lách, thị trường sẽ thích ứng, và cuối cùng chính nước Mỹ phải trả giá.

Nước Mỹ từng lớn mạnh nhờ mở cửa cho nhân tài, chứ không phải vì bán quyền cư trú cho người giàu. Một quốc gia dẫn đầu thế giới về tự do và sáng tạo không thể tự biến mình thành “cửa hàng visa cao cấp”. Nước Mỹ không phải để bán.


English

In the digital age, companies can break projects into pieces and outsource worldwide. An engineer in Bangalore, a coding team in Hanoi, or an AI expert in Mexico can all work remotely for U.S. firms without ever setting foot in Silicon Valley.

Still, having talent physically present in America offers unmatched advantages: data security, collaboration efficiency, and a creative environment that drives innovation. That’s why the H-1B visa has long been a strategic tool to keep the U.S. at the center of global technology.

Yet President Trump’s new policy runs counter to this interest. By demanding $100,000 for each new H-1B application, the policy imposes a massive financial burden while incentivizing companies to move jobs offshore. When remote hiring is cheaper and hassle-free, America will lose both jobs and talent—the very things the policy claims to protect.

Worse still, the new “Gold Card” and “Platinum Card” programs turn immigration into a luxury commodity: donate $1 million or even $5 million, and special residency privileges are yours. This is essentially a stripped-down EB-5 replacement: those with money can buy their way into America.

From “visa as a strategic tool” to “visa as a price-tagged product,” we see a short-sighted mindset: treating immigration as revenue rather than as a resource. Businesses will adapt, markets will find loopholes, and ultimately it is the U.S. that pays the price.

America became great by opening its doors to talent—not by selling residency to the wealthy. A nation that leads the world in freedom and innovation cannot reduce itself to a “high-end visa shop.” America is not for sale.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here