Có lẽ, khi bao che cho Tô Lâm thoát khỏi vụ đại án Mobifone mua AVG, để dùng vào mưu đồ chính trị sau này, ông Nguyễn Phú Trọng không ngờ, kẻ từng được ông “cứu sống”, giờ lại trở cờ đánh vào thành trì và muốn chiếm luôn ngai vàng của ông.
Nuôi âm binh rồi bị phản, ắt hẳn, ông Trọng bị sốc tâm lý không hề nhẹ.
Vào ngày 19/5, báo Ninh Bình đăng một bức ảnh, trong đó, Tổng Trọng ngồi họp cùng Tô Lâm, Lương Cường, Phạm Minh Chính, Trần Thanh Mẫn và Lê Minh Hưng. Tấm hình này được chụp vào ngày 18/5, tại Hội nghị Trung ương 9.
Hình ảnh này cho thấy 2 điều, thứ nhất, Tổng Trọng nhìn gầy gò, teo tóp, sắc mặt không khỏe. Thứ nhì, ông Trọng không còn ngồi ở vị trí trung tâm như mọi khi, mà ngồi đối diện với ông Tô Lâm. Không phải ngẫu nhiên mà ông Tổng lại từ bỏ vị trí trung tâm, “hạ mình” ngồi ngang hàng với Tô Lâm như thế. Điều này cho thấy, thế lực của Tô Lâm không nhỏ, đủ sức cân bằng quyền lực, hoặc thậm chí là thay thế Tổng Trọng.
Những diễn biến sau đó cho thấy, phe Tô Lâm liên tục thắng thế trên chính trường. Ngày 3/6, Nguyễn Duy Ngọc chiếm được ghế Chánh Văn phòng Trung ương Đảng. Điều này cho thấy, Tô Lâm đã cho quân của ông đoạt “hòm chìa khóa” của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Tiếp theo, ngày 6/6, Quốc hội chính thức phê chuẩn Lương Tam Quang trở thành Bộ trưởng Bộ Công an. Đến đây, xem như Tô Lâm đã đại thắng.
Việc Tô Lâm lên ghế Chủ tịch nước là việc chấp nhận rủi ro, một ăn một thua. Sẽ là thua toàn diện nếu Nguyễn Duy Ngọc bị điều ra khỏi Bộ Công an, đồng thời, Bộ Công an do phe của Tổng Bí thư chiếm giữ. Sẽ là toàn thắng nếu Nguyễn Duy Ngọc đoạt hòm chìa khóa của Tổng Bí thư, đồng thời Lương Tam Quang lên ghế Bộ trưởng Công an.
Kịch bản toàn thắng cho Tô Lâm tưởng chừng như không tưởng, nhưng cuối cùng đã trở thành hiện thực, thậm chí, còn diễn ra một cách chóng vánh. Như vậy, ông Trọng đã thua tức tưởi trước một kẻ vốn là thuộc hạ của mình.
Một nguồn tin giấu tên cho biết, sau khi Tô Lâm thành công ép Bộ Chính trị phải gật đầu, để Lương Tam Quang lên Bộ trưởng Bộ Công an, bệnh của Tổng Trọng đã trở nặng. Tối 5/6, ông bị ngã trong phòng vệ sinh Bệnh viện Quân Y 108, và hôn mê sâu. May mắn được các y bác sĩ phát hiện kịp thời, nên sáng hôm sau đã qua cơn nguy kịch. Tuy nhiên, ông vẫn phải thở oxy. Khả năng ông hồi phục để góp mặt tại các cuộc họp quan trọng của Ban Bí thư, Bộ Chính trị, và Trung ương Đảng, là rất mong manh.
Ông Trọng vốn đã bị bệnh từ lâu, ông thường xuyên được các bác sĩ từ Trung Quốc cử sang chăm sóc, và sẵn sàng chữa trị bất kỳ lúc nào. Thời gian qua, ông ở Bệnh viện 108 nhiều hơn ở nhà và ở cơ quan cộng lại. Với tình trạng sức khỏe như vậy, cộng với đòn đấu trí cân não với chính thuộc hạ cũ, là nguyên nhân không nhỏ khiến cho sức khỏe của ông trở nên nghiêm trọng.
Có thể nói, tuổi thọ của ông Tổng kéo dài đến nay đã là kỳ tích. Việc ông rời ghế chỉ là sớm hay muộn mà thôi, ông không tự rời đi, thì tạo hóa cũng kéo ông rời khỏi thế gian. Nếu rời ghế trong lúc này, ông còn có thời gian để dưỡng bệnh và kéo thêm chút hơi tàn bên thân quyến. Còn nếu ông cứ tham quyền cố vị, vẫn cố căng não để lo những chuyện đánh đấm với Tô Lâm, thì ngày ông về “chầu Diêm vương” sẽ chỉ đến sớm hơn mà thôi. Mà sau khi ông chết đi, ghế của ông cũng không thể nào an táng theo ông được? Chiếc ghế này vẫn phải để lại cho người khác, mà khả năng cao là Tô Lâm sẽ chiếm giữ.
Ván cờ giữa Nguyễn Phú Trọng và Tô Lâm, giờ đây xem như đã ngã ngũ. Nguyễn Phú Trọng chẳng còn “đệ tử chân truyền” nào, còn Tô Lâm thì lại đang nắm trong tay sức mạnh vô đối. Khó mà thay đổi được cục diện.
I do believe all the ideas youve presented for your post They are really convincing and will certainly work Nonetheless the posts are too short for novices May just you please lengthen them a little from subsequent time Thanks for the post
I do believe all the ideas youve presented for your post They are really convincing and will certainly work Nonetheless the posts are too short for novices May just you please lengthen them a little from subsequent time Thanks for the post