Hãy nói với chúng tôi về blog của bạn – khi nào bạn bắt đầu, bạn đã viết gì và điều gì đã khiến bạn bị theo dõi bởi chính quyền?
Tôi bắt đầu viết blog từ năm 2006. Trên đó tôi chia sẻ những bức ảnh trong những chuyến đi của tôi tới mọi miền đất nước. Trong những chuyến đi đó tôi nhận ra còn rất nhiều người nghèo khổ, nạn tham nhũng ở các địa phương và sự lộng hành, cát cứ của quan chức. Tôi cũng thường chia sẻ những vấn đề của đất nước với bạn bè. Chúng tôi cũng bày tỏ sự bức xúc khi thấy báo chí nước ngoài đăng tin về những sự kiện ngư dân Việt Nam bị tàu Trung Quốc bắn ngoài biển mà báo chí trong nước lại im lặng. Cuối năm đó có một bài báo trên báo CATP HCM đăng tin sai lệch về tôi, tôi đã đến toà soạn báo này yêu cầu họ đính chính và xin lỗi. Nhưng họ không chấp nhận đính chính dù tôi đã cung cấp bằng chứng đầy đủ. Trước thái độ ngoan cố của họ tôi đã liên kết cùng với bạn bè trên blog để cùng đăng tải thông tin phản biện của tôi. 5 lần tôi đến toà soạn báo yêu cầu đính chính là 5 bài viết được các bạn chia sẻ rộng rãi. Chúng tôi thảo luận về thân phận người dân và quyền lực của báo chí trong một xã hội độc tài về truyền thông, trong xã hội đó truyền thông của nhà nước muốn vùi dập ai thì họ không thể có phương tiện nào để phản biện và sự thật sẽ không được ai biết đến. Khi một nhóm những blogger hot cùng chia sẻ một loạt tin của tôi và tạo ra một lượng truy cập lớn thì báo CATP yêu cầu tôi ngừng đưa tin lên internet, cùng lúc đó trên BBC có bài Blog vs Press và đặt link của trang blog của tôi và của báo CATP thì trang website của báo CATPHCM phải gỡ bài như một tín hiệu đầu hàng.
Lần đầu tiên ở Việt Nam một người dân đã sử dụng một trang blog cá nhân để đấu với báo của nhà nước và chiến thắng. Đó là một sự kiện đặc biệt và bạn bè tôi đã quan tâm nhiều hơn về cách sử dụng blog để truyền đi những thông tin mà chính quyền cấm báo chí của họ không được đăng. Chúng tôi bắt đầu thảo luận về việc quyền lực truyền thông độc tài sẽ bị thách thức và phân mảnh bởi các blogger như thế nào, chúng tôi bàn đến việc tập hợp các blogger trong một sân chơi chung và thực hiện quyền tự do báo chí công khai tại Việt Nam! Năm 2007 có vụ hàng ngàn người dân các tỉnh miền Tây Nam bộ về Sài Gòn biểu tình trước văn phòng 2 của Quốc Hội trong suốt một tháng nhưng không một tờ báo nào đưa tin. Một nhóm blogger đã chụp ảnh cuộc biểu tình này và đưa lên mạng. Lúc đó cộng đồng quốc tế mới biết đến cuộc biểu tình của họ. Điều đó càng thôi thúc chúng tội đi đến thành lập Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do vào ngày 19/9/2007 với 5 thành viên sáng lập ban đầu. Với việc CLBNBTD đăng tin về vụ thảm hoạ sập cầu Cần Thơ, vụ hàng trăm ngàn công nhân tại các khu công nghiệp phía bắc Sài Gòn đình công, tôi và toàn bộ các thành viên của CLBNBTD đã bị chính quyền theo dõi chặt chẽ. Sự theo dõi và sau đó chuyển sang trấn áp, đánh đập tôi và các thành viên của CLBNBTD khi chúng tôi liên tục tổ chức các cuộc biểu tình chống Trung Quốc vào cuối năm 2007 và tẩy chay Olimpic Bắc Kinh đầu năm 2008.
Chúng tôi tin rằng, dù bị theo dõi và trấn áp, sự thật luôn có sức mạnh và sẽ đến được với công chúng.