Nhà Văn
Lúc đầu con số đưa ra thật khủng khiếp, những tận 3200 tỷ đồng thất thoát từ PVC nơi Thanh làm chủ tịch hội đồng quản trị. Dư luận bị những bài báo nhấn sâu vào con số này, tạo nên cảnh bức xúc toàn dư luận. Đây là nghệ thuật dẫn dắt dư luận của cộng sản rất mới, thủ đoạn này kết hợp giữa tính đặc trưng truyền thống độc tài cộng sản và tính thời đại mới.
Tính đặc trưng truyền thống là tất cả các báo nói một chiều, tính truyền thông thời đại mới là chừa một số tin để cho các dư luận viên cấp cao sử dụng tung ra định hướng trên mạng. Qua các vụ việc gần đây cho thấy, nhà cầm quyền hay còn gọi là thế lực cầm quyền trong đảng CSVN đang cực kỳ xảo trá và tinh vi khi sử dụng kết hợp hai tính truyền thông này.
Ở thời đại truyền thông nở rộ bởi các kỹ thuật tân tiến như internet và mạng xã hội, việc sử dụng lối truyền thông đặc trưng cho tất cả các báo đưa tin một chiều chưa hẳn đã đầu độc được dư luận. Các nhà làm truyền thông cộng sản đã biết khai thác truyền thông mạng, đánh vào tính hiếu kỳ, sự tò mò bên lề như tin nóng, tin hot để hỗ trợ cho mưu đồ định hướng của mình. Một số tin không đưa lên báo mà đưa cho các bồi bút cấp cao tung ra để định hướng dư luận. Mặc định tội cho các đối thủ chính trị trước dư luận.
Khi dư luận đã nhồi cho dư luận định kiến đối thủ là kẻ phạm tội, phe cầm quyền có dùng những thủ đoạn chà đạp lên pháp luật đến mấy đi nữa cũng được dư luận thông cảm và đồng tình. Không chỉ dừng lại vậy, dân chúng còn hả hê , khoái trí khi thấy những điều sai trái được áp dụng đối xử với đối tượng. Ví dụ như bắt cóc, tra tấn, khủng bố thân nhân, tuỳ tiện đạp lên quy trình khởi tố….đều được dân chúng thích thú.
Trịnh Xuân Thanh là một ví dụ điển hình khi con số 3200 tỷ thất thoát được dân chúng gọi là tham nhũng. Trên cơ sở này, Nguyễn Phú Trọng đã chỉ đạo công an , viện kiểm sát vào cuộc để tìm tội của Trịnh Xuân Thanh. Không ai thắc mắc tại sao một ông đảng trưởng lại có quyền chỉ huy viện kiểm sát và bộ công an.!
Đến khi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ Đức về, đến phiên toà hôm nay. Cáo trạng thấy việc làm sai nguyên tắc của Trịnh Xuân Thanh gây thiệt hại 110 tỷ. Việc thiệt hại này không phải cố ý làm thiệt hại, trên cương vị một người đứng đầu một tổng công ty, khi tiếp nhận nguồn tiền cho dự án này, Trịnh Xuân Thanh đã cắt bớt cho dự án khác.
Nói nôm na là ví dụ bạn là một người làm xây dựng, bạn đang sửa 4 cái nhà cho khách, người khách ở ngôi nhà đầu tiên ứng một khoản tiền lớn vì là chỗ thân quen., bạn dùng một phần số tiền đó để mua một ít vật liệu cho ba ngôi nhà khác bạn đang thi công. Việc này sẽ sai khi bạn không sửa không kịp tiến độ cho người khách ở ngôi nhà đầu tiên, vì lý do tiền đã dùng cho các ngôi nhà kia và chưa được họ thanh toán. Còn nếu bạn vẫn kịp tiến độ, khi ngôi nhà đầu tiên cần đến tiền để vào phần tiếp theo, bạn đã có tiền thanh toán ở ba ngôi nhà kia trả để mua vật liệu cho ngôi nhà đầu tiên thì có gì lạ, ai làm kinh doanh đều chẳng sử dụng có lần sử dụng vốn tạm ứng như vậy.
Vậy là cái tội của Trịnh Xuân Thanh không như tin đồn về thất thoát 3200 tỷ, đấy là tin hồ đồ do phe cầm quyền đặt ra để khích động dân chúng. Trịnh Xuân Thanh được giao PVC như giao một ngôi nhà và ít tiền đầu tư sửa sang, khi sửa sang xong giá trên thị trường ngôi nhà ấy là 10 tỷ. Thời gian sau giá thị trường biến động, ngôi nhà chỉ còn giá 5 tỷ. Thiệt hại đó do khách quan thị trường, bởi thế các kết luận , đánh giá của cấp trên đều không xác định Trịnh Xuân Thanh có tội trong việc làm thất thoát 3200 tỷ vì lý do chứng khoán biến động chung.
Dư luận không hề đặt câu hỏi, tại sao từ khi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh về, báo chí không còn đề cập đến số tiền 3200 tỷ nữa. Dư luận còn đang bị dẫn dắt bởi những tin tiếp theo, họ không còn nhớ đến những gì người ta kết tội cho Thanh lúc ban đầu, họ đang hăng say trông chờ những kết tội của Trịnh Xuân Thanh, tội nào phe cầm quyền đưa ra đều được hết, miễn là có.
Tin tiếp theo đến, đó là tin trong một vụ án ở dự án Thanh Hà của ông trùm Thân Đức Nam, người đỡ đầu Nguyễn Xuân Phúc và Phạm Ngọc Hùng ( tổng cục trưởng tổng cục tình báo quân đội). Trong phiên toà phúc thẩm xét xử các bị cáo tham nhũng ở dự án Thanh Hà, các bị cáo đã khai rằng Trịnh Xuân Thanh nhận tiền tham nhũng. Toà án ngay lập tức tuyên bố khởi tố Trịnh Xuân Thanh dưa trên những lời khai ở phiên phúc thẩm, nên nhớ phiên sơ thẩm không có những lời khai này.
Tuyên bố khởi tố Trịnh Xuân Thanh tham nhũng trong vụ Thanh Hà chỉ là màn kịch lừa bịp, sự dối trá của bị cáo cũng như toà án do ông tổng bí thư bắt phải làm để ông có cớ chứng minh rằng ông ta đang xử những kẻ tham nhũng.
Đến khi tổ chức bắt cóc được Trịnh Xuân Thanh từ Berlin về, tội tham nhũng của Trịnh Xuân Thanh trong vụ án này không được đề cập đến nữa. Không những thế mà chuyện tham nhũng ầm ĩ ở dự án Thanh Hà do Thân Đức Nam chủ mưu cũng được ém nhẹm.
Một vụ án khác được đưa ra thay thế, đó là phó của Trịnh Xuân Thanh là Nguyễn Anh Minh khai rằng đã đưa cho lái xe của Thanh 4 tỷ đồng, tiền này do Trịnh Xuân Thanh chủ trương đề nghị Minh rút từ ngân quỹ ra để chia nhau.? Nếu chú ý kỹ thì từ đề nghị này không có chứng cứ, không có văn bản nào, Nguyễn Anh Minh có thể dựng chuyện bừa rằng Trịnh Xuân Thanh chỉ đạo.
Có một tình tiết chắc chắn cơ quan điều tra đã gạt bỏ sang một bên, đó là việc Trịnh Xuân Thanh có bán cho Nguyễn Văn Minh một chiếc xe ô tô giá 4 tỷ đồng. Nguyễn Anh Minh đã trả cho Thanh số tiền mua xe này. Nhưng đến lúc khai, Minh đã hợp tác với an ninh điều tra để nhập nhèm số tiền này vào số tiền 13, 5 tỷ mà Minh đã tự ý rút ra từ ngân quỹ dùng vào việc khác.
Trong vụ việc về Trịnh Xuân Thanh những thông tin, những con số và sự kiện đưa ra bất nhất..tựu chung nó chỉ nhằm mục đích quy kết Trịnh Xuân Thanh phạm tội tham nhũng. Từ hành xử của Nguyễn Phú Trọng đến cơ quan an ninh điều tra và báo chí đều mang chung một tính lấp liếm, vu vạ ..không hề tuân thủ trình tự pháp luật. Nguyễn Phú Trọng và đồng đảng của y đang thực hiện mưu đồ thâm hiểm hơn qua vụ việc Trịnh Xuân Thanh, đó là tạo tiền lệ đảng trưởng chỉ tội ai, kẻ đó phải chết, một quyền lực như những tên vua độc tài ngày xưa, đó mới chính là mưu đồ xây dựng quyền lực của Trọng trên sự mù quáng của dân chúng, những người dân sùng bái quyền lực của cá nhân lãnh đạo hơn quyền lực của hiến pháp , pháp luật. Người dân thích sự li kỳ hơn là những bằng chứng, vật chức và sự khoa học chính xác mà hệ thống pháp luật cần có.
Vụ việc Trịnh Xuân Thanh và Đinh La Thăng xảy ra nhiều năm trước, đến bây giờ cơ quan pháp luật mới theo lời chỉ đạo của ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng xử lý. Như thế mọi việc đúng sai là do ông tổng bí thư quyết định, và ông ta quyết định vào lúc nào là quyền của ông ta.
Cho đến bây giờ thì Nguyễn Phú Trọng và đám công an cộng sản chưa tìm ra được tội danh nào thuyết phục để xử Trịnh Xuân Thanh. Những thay đổi tội danh, vụ việc cho thấy việc xử Trịnh Xuân Thanh là do nhu cầu chính trị thúc bách, đó là việc xây dựng quyền lực của Nguyễn Phú Trọng.
Nguyễn Phú Trọng đang say sưa quyền lực đến độ điên cuồng, không như người khác phải thấy xấu hổ và nhục nhã vì những hành động tổ chức bắt cóc, chà đạp lên hiến pháp, pháp luật , bẻ cong sự việc….đàng này Nguyễn Phú Trọng lại tự hào rằng y là thế đấy, y là người có quyền lực tuyệt đối như thế đấy, y có thể đạp lên mọi giá trị căn bản của đất nước, con người để thực hiện ý muốn của y.
Cuối cùng thì người dân chứng kiến tên ” tham nhũng khét tiếng ” Trịnh Xuân Thanh ra toà vì nhận 4 tỷ đồng theo lời khai của những người bị ép cung!