Nhớ năm ấy mùa hoa Đào nở
Khắp núi rừng thắm đỏ sắc xuân
Phố xa đến những bản gần
Quê hương vui cảnh mùa xuân yên bình
Bỗng trời đất ầm ầm rung chuyển
Tiếng đạn bom chát chúa gần xa
Khắp nơi tiếng trẻ kêu la
Mẹ già hoảng hốt, cửa nhà tan hoang.
Đặng Tiểu Bình một loài lang sói
Lệnh cho quân tràn khắp biên cương
Giết ai chúng gặp trên đường
Làng trên, xóm dưới tang thương chất đầy
Tỉnh Cao Bằng có làng Tổng Chúp
Giặc ùa về không kịp trở tay
Bốn ba nhân mạng đắng cay
Cụ già, em nhỏ giết ngay giếng làng!
Khắp biên cương hoang tàn đổ nát
Chúng giết người máu chảy thành sông
Xác vương trên khắp cánh đồng
Quê mình xuân ấy chất chồng đớn đau.
Khi giặc đến nhất tề đứng dậy
Khắp muôn nơi sôi sục căm hờn
Thanh niên trai gái lên đường
Cùng nhau quyết giữ quê hương vẹn toàn
Bao tấm gương anh hùng bất khuất
Khiến giặc Tàu bạt vía hoảng hồn
Hậu phương đến những tiền đồn
Quân dân khiến giặc hết hồn tháo lui.
Mùa xuân nay hoa Đào đang nở
Khắp núi rừng thắm đỏ sắc xuân
Nhớ thương chiến sỹ, nhân dân
Những người ngã xuống chống quân giặc thù.
Dù nhiều kẻ cố quên lịch sử
Bọn tay sai bán nước cho Tàu
Nhân dân cho đến ngàn sau
Nguyện xin ghi nhớ khắc sâu ngày này.
17.2.2017
NDH