Bị tra tấn trong ngục tù của Putin – vẫn kiên cường
Cựu Thị trưởng Kherson chưa bao giờ khuất phục trước người Nga
Aaron Deuser, Bild, 28.08.2025

Aaron Deuser, Bild, 28.08.2025
Kyiv – Ông không phải là một người lính, không có vũ khí trong tay, mà là một thị trưởng mặc vest và cà vạt. Thế nhưng Nga vẫn bắt cóc ông, biến một chính trị gia thành tù binh chiến tranh bình thường: Volodymyr Mykolaienko (65 tuổi), thị trưởng Kherson (lúc đó có 300.000 dân) khi Nga xâm chiếm.
Ba năm trời ông biến mất trong Trại giam hình sự số 7 của Nga (Pakino, Nga) – cách quê hương tới 1500 km! Nhưng giờ đây, đúng vào Ngày Độc lập của Ukraine, phép màu đã đến: Mykolaienko được tự do!
► Những lời đầu tiên khi trở về quê hương: “Vinh quang cho Ukraine!”
MỘT CON NGƯỜI KIÊN CƯỜNG!
Kherson – thành phố từng kiêu hãnh bên dòng Dnipro hùng vĩ, cánh cửa bước vào vùng Biển Đen. Ở đây, Mykolaienko từng làm thị trưởng suốt sáu năm. Ông giữ cho bộ máy hành chính gắn kết, trong khi mối đe dọa từ Putin ngày một cận kề.
Ngày Nga xâm lược 24/2, ông đứng cùng hàng trăm người dân trước trụ sở tuyển quân, yêu cầu được phát súng để bảo vệ thành phố – theo tổ chức NGO Zmina. Mykolaienko vẫn kiên định.
Ông từ chối tham gia vào “chính quyền” do Moscow dựng lên – mặc cho quân Nga vẫn muốn ông tiếp tục làm thị trưởng. Ông nói rõ với vợ: thà sống trong hầm tối và nhà tù, còn hơn cộng tác với quân chiếm đóng.
Ngày 25/4, binh lính xông vào tòa thị chính. Một ngày sau, chúng dựng lên “chính quyền thành phố” riêng của mình – toàn tay sai trung thành với Kremlin.
Với người dân Kherson, Mykolaienko từ lâu đã không chỉ là một cựu thị trưởng – ông là biểu tượng của tự do. Và chính điều đó khiến ông trở nên nguy hiểm đối với Moscow. Vì vậy, quân chiếm đóng đã bắt cóc ông.
Người kế nhiệm ông, Ihor Kolykhaiev (54 tuổi), ban đầu vẫn ở lại nhiệm sở, cố gắng phục vụ người dân trong cảnh bị Nga chiếm đóng. Ông tổ chức thu gom rác, hỗ trợ nước sạch và lương thực. Nhưng ông cũng từ chối trao thành phố cho Moscow. Ngày 28/6/2022, ông cũng bị bắt cóc và từ đó mất tích.
ANH HÙNG TRONG NGỤC TÙ
Ngay từ năm 2022, Volodymyr Mykolaienko đã có thể trở về nhà. Phía Nga đề nghị thả ông. Nhưng ông từ chối – vì một lý do đã biến ông thành anh hùng của ngày hôm nay: Trong xà lim có một bạn tù bị bệnh nặng.
Cựu thị trưởng hiểu rõ: nếu ông rời đi, người này sẽ chết. Vậy là ông ở lại. Thêm nhiều tháng, nhiều năm – chịu đựng đói khát, đòn roi và cô lập. Ông đã đánh đổi tự do của chính mình để giữ lại hy vọng sống cho một con người khác.
Sau khi được trả tự do, ông nói:
“Nhiều người trẻ gục ngã trước áp lực này. Còn chúng tôi – những người lớn tuổi – đã trải qua nhiều rồi. Điều quan trọng nhất là chúng ta không được đánh mất nhau.”
“Nhiều người trẻ gục ngã trước áp lực này. Còn chúng tôi – những người lớn tuổi – đã trải qua nhiều rồi. Điều quan trọng nhất là chúng ta không được đánh mất nhau.”
Với nhiều người Ukraine, điều đó đã quá rõ ràng: Mykolaienko không chỉ là một người sống sót, mà là một biểu tượng. Một con người chứng minh rằng ngay cả trong ngục tù của Putin, nhân tính vẫn có thể mạnh mẽ hơn bạo lực.