có vui mấy cũng phải xa
nỗi buồn đưa tiễn sân ga sẵn chờ
đến rồi đi vẫn bất ngờ
đời run rủi cuộc tình cờ xưa nay
người trong cõi mộng lá lay
vui cho mấy cũng đầy tay thắp làn
nỗi buồn trắng khói sương ngàn
hồ phù du một giấc tàn chiêm bao
bờ đông tây giấc hư hao
sầu mây lữ thứ trời cao chín từng
niềm vui lúc phải ngang dừng
sẽ nghe buồn xuống quá chừng nỗi mong
quá chừng sông bóng rêu rong
cánh chim gió đợi tựa song cửa ngà
biết vui mấy cũng dương tà
chiều nghiêng hôn ướt ta bà buồn môi… .