Hà Lê
Ngày rất trong và tình rất đầy
Em về mình dây
nhung nhớ xuân thì đã qua bao mùa cũ
Tuổi thơ anh lam lũ
Tuổi thơ em ấm nồng!
Ngày rất trong và tình rất long đong
Em đi qua nắng
Em đi qua mưa
Qua cợt cười số phận
Vẫn yêu anh nồng nàn
Tiếng phong linh đi hoang
Lạc qua vùng yêu em
nhẹ tênh
buồn bã
Nụ cười suồng sã
Anh rớt rơi chiều
vội vã
gót sen xanh.
Ngày rất trong và ngày không có anh
Nụ cười vẫn ngọt
Tình mình vẫn ngọt
Ngày không thương xót
tình em
Vàng bông cải bờ sông
Chông chênh gió
Lung linh nắng
Và lao xao niềm nhớ
Ơ hờ tình ơi
ơ hờ người ơi
ơ hờ cuộc chơi
đã tàn.
Ngọc Lan còn trắng
Ngọc Lan còn thắm
Ngọc Lan còn thương đắng tình em…