Thứ Năm, Tháng 9 25, 2025
HomeBình Luận-Quan ĐiểmKHI NƯỚC ĐỨC KHÔNG CÒN RÚT LẠI PHÍA SAU LỊCH SỬ

KHI NƯỚC ĐỨC KHÔNG CÒN RÚT LẠI PHÍA SAU LỊCH SỬ

Ngày 26 tháng 5 năm 2025 đánh dấu một bước ngoặt lịch sử trong chính sách đối ngoại và an ninh của nước Đức — và dấu ấn ấy mang tên Friedrich Merz.
Trong cuộc chiến đang làm rúng động lương tri nhân loại ở Đông Âu, khi Ukraine gồng mình chống lại một kẻ xâm lược tàn bạo, nước Đức – dưới sự lãnh đạo mới – đã dứt khoát dỡ bỏ giới hạn từng trói buộc bản lĩnh và trách nhiệm của chính mình: không còn “vùng cấm tầm bắn” cho vũ khí viện trợ Ukraine.
Không còn nửa vời. Không còn dè dặt. Và không còn để lý tưởng về “đối thoại” bị lạm dụng như một vỏ bọc của sự cam chịu. Friedrich Merz đã lên tiếng: “Một quốc gia không thể tự vệ đúng cách nếu chỉ được phép chiến đấu trên lãnh thổ của chính mình.” Đó không chỉ là một tuyên bố chiến lược, mà là lời khẳng định đạo lý. Trong thế giới của năm 2025, nơi quyền lực thường lấn át công lý, nước Đức đã lựa chọn đứng về phía lẽ phải — dẫu có phải trả giá chính trị.
Không Có Vùng Cấm Cho Công Lý
Cựu Thủ tướng Olaf Scholz từng bị chỉ trích vì sự chần chừ, vì nỗi sợ leo thang, vì đặt ổn định lên trên nguyên tắc. Giờ đây, Merz không chỉ phá bỏ rào cản tầm bắn – mà còn phá bỏ một lối tư duy phòng thủ cũ kỹ, từng khiến châu Âu lưỡng lự trước bóng ma xâm lược. Bằng việc cho phép Ukraine dùng vũ khí Đức để tấn công các mục tiêu quân sự sâu trong lãnh thổ Nga, chính phủ Berlin đang gửi một thông điệp lạnh lùng mà rõ ràng tới Moscow:
Không còn vùng an toàn cho kẻ xâm lược.
Quyết định này không đến trong chân không. Nó được đưa ra sau khi Ukraine hứng chịu cuộc tấn công bằng drone và tên lửa lớn nhất từ đầu cuộc chiến, với 364 đợt pháo kích trong một đêm. Phản ứng của Berlin không phải là lời chia buồn – mà là hành động. Và hành động ấy có giá trị hơn mọi bài phát biểu.
Người Lãnh Đạo Dám Dứt Khoát
Friedrich Merz không chỉ là một chính trị gia bảo thủ điển hình. Ông là đại diện cho một nước Đức không còn cúi đầu trong những câu chuyện lịch sử, mà đang đứng thẳng giữa hiện tại. Sự im lặng chiến lược về tên lửa hành trình Taurus — không phủ nhận, không xác nhận — chính là một dạng “ẩn dụ hỏa lực”, giữ thế chủ động cho Ukraine mà không gây thêm căng thẳng chính trị dư thừa.
Merz hiểu rằng, ở thời điểm này, sự thẳng thắn không đồng nghĩa với ngây thơ, và sự minh bạch vô độ là cái bẫy chiến thuật mà Nga đang mong chờ. Vì vậy, ông chọn cách công bố những gì cần thiết – và giữ im lặng ở những điểm cần kín kẽ. Trong chiến tranh, đó là sự khôn ngoan, không phải sự giấu giếm.
Trước Những Cảnh Báo Từ Moscow – Vẫn Không Lùi Bước
Moscow đã nhanh chóng tung ra những lời cảnh báo: rằng việc Ukraine dùng Taurus tấn công lãnh thổ Nga sẽ bị xem là sự tham chiến trực tiếp của Đức. Nhưng Friedrich Merz không lùi bước. Ông không để mình bị trói bởi những “lằn ranh đỏ” mà kẻ gây chiến vẽ ra. Lịch sử đã dạy châu Âu rằng, mỗi lần cúi đầu trước tiếng gầm từ phương Đông, là một lần cái giá của tự do lại bị đẩy lên cao hơn.
Nếu năm 1938, châu Âu hiểu rõ cái giá của việc “xoa dịu” thì năm 2025, nước Đức – với Thủ tướng Merz – đang chứng minh điều ngược lại: rằng sự quyết đoán có thể ngăn chặn cái ác trước khi nó nuốt trọn cả vùng trời tự do.
Một Nước Đức Mới – Một Lời Cam Kết Rõ Ràng
Với động thái này, Friedrich Merz đã đặt Đức trở lại trung tâm của chính trị an ninh châu Âu. Đây không chỉ là quyết định quân sự – mà là quyết định mang tính giá trị: đứng về phía những người bị áp bức, tiếp thêm cho họ khả năng chiến đấu – cả về vật chất lẫn tinh thần.
Và dù điện Kremlin gọi đó là “hành động thù địch”, thì nhân dân Ukraine – và cả những ai còn tin vào tự do – sẽ gọi đó là: tình bằng hữu thật sự.
Thưa Thủ tướng Merz,
Lịch sử có thể không nhớ hết mọi tên gọi, nhưng sẽ khắc sâu những thời khắc. Và quyết định ngày 26/5/2025 của ông – sẽ là một thời khắc như thế.
RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular